Sáng nay qua Ngã Tư Sở chỗ cầu thang A thấy anh em công nhân đang bật gạch lát và sửa lại bậc cầu thang hầm đi bộ mà thấy chua xót, buồn bã. Thương những người lao động mà trách đội ngũ kỹ sư, tư vấn vô trách nhiệm, không kiểm soát chặt chẽ công việc để bị sai lỗi hết. Mặc dù cầu thang C làm đầu tiên rất nghiêm túc, đẹp, chất lượng. Một việc nhỏ mà nguyên nhân cơ bản lại từ cái cơ chế của chung không ai khóc. Nó tạo ra thói vô trách nhiệm toàn xã hội, trộm cắp hoành hành từ cấp Lãnh đạo cao nhất tới thấp nhất trong xã hội, mọi người đều cúc, xúc, múc ở tất cả mọi nơi, chốn, thời gian, bất biết cuối cùng sản phẩm sẽ là cái gì, dành cho ai. Nhân cách, đạo đức, thời gian bị hủy hoại.
Trên đường về nhà thấy chiếc Lexus 470 mà buồn cho các loại thiết bị, phương tiện tạo ra của cải vật chất và sản phẩm cho Việt nam, toàn second hand, third hand, fourth hand, bãi rác. Con người lao động không được chú tâm, bẩn thỉu, nhếch nhác, vô tổ chức, những bảo hộ bảo vệ sức khỏe đơn giản nhất đều không có: găng, mũ, giầy, ủng, áo mưa, nước uống, nhà có mái che để nghỉ ngơi lúc mệt, nắng, mưa. Tất cả đều tạm bợ, như những chuồng gà, vịt ngoài đồng ruộng. Cán bộ, kỹ sư, Lãnh đạo chỉ chăm chăm trộm cắp, ăn chơi, hư hỏng. Thật là một cơ chế quản lý quá nguy hiểm và tạo ra một xã hội loạn lạc về lối sống, tư tưởng. Nếu có khả năng lên cao như phó chủ tịch Đỗ Hoàng Ân đi thăm công trường hôm qua 25/5/2007 thì cũng chẳng thể giải quyết được bất cứ một công việc gì vì thiếu thực tế và không có kinh nghiệm vững chắc.
Người lao động của ta quá chăm chỉ, thông minh mà phải nuôi cả 1 cơ chế ngu dốt, tham lam thì sao có thể chịu nổi, khổ mãi là phải. Hãy là bạn đồng hành và người lãnh đạo người lao động, cùng họ hành động để bước tới tương lai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét