Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

THẾ GIỚI NGÀY NAY

10 08 2004
THẾ GIỚI NGÀY NAY


1. Quyền lợi và trách nhiệm để tạo ra sản phẩm xã hội và duy trì nguồn vốn kinh tế xã hội tạo được điều kiện ngang bằng quốc tế, vì vậy phải tư nhân hóa.
Tư nhân chính là những người nắm giữ tài sản xã hội và nhân nó lên. Người làm công dưới sự quản lý của tư nhân, tạo ra sản phẩm có ích cho xã hội và đem lại lợi ích cho mình, gia đình mình. Nó tạo ra cân bằng xã hội và xã hội phát triển đúng hướng.
2. Chỉ có tư nhân mới tạo sản phẩm có giá trị, chất lượng và đúng thời hạn, vì họ phải bảo toàn vốn của họ và giữ chữ tín.
Chỉ có giai cấp lao động trong các công ty tư nhân mới có trách nhiệm vì họ có quyền lợi và nghĩa vụ, nếu làm tốt thì hưởng lương cao và ngược lại.
3. Đảng và NN đang thực sự khuyến khích tư nhân hóa qua hình thức cổ phần, để tiền rơi vào túi một số người có khả năng mà không bị xã hội lên án, chê cười và đây là hướng đi đúng đắn để xã hội phát triển.
Ta có thể thấy điều này qua thực tiễn:
- Gía trị sản phẩm tư nhân hiện đã chiếm 60% - 70% tổng sản phẩm xã hội.
- Tất cả các lãnh đạo và người có điều kiện đều khẩn trương vơ vét dù có ý thức hoặc không có ý thức về sự tư nhân hóa. Điển hình là các vụ tham nhũng, làm thất thoát tài sản của Nhà nước, các hình thức moi tiền từ nhỏ tới lớn đang diễn ra tràn lan ở mọi nơi, mọi lúc trên khắp lãnh thổ Việt nam.
Điều này là một thực tiễn không thể phủ nhận được trong giai đoạn vừa qua. Tuy nhiên, nó dở ở chỗ là không được tập hợp đầu tư trở lại và người lao động quá thiệt thòi, tư cách, đạo đức, phẩm chất, trình độ và thể chất của giai cấp lãnh đạo sa sút nghiêm trọng.
Thả nào mà các tập đoàn tư nhân của Việt nam trong những năm vừa qua phát triển vượt bậc cả về số lẫn chất lượng.
4. Tại sao chân lý đó (tư nhân hóa không phổ biến trong cuộc sống) là vì để giữ ổn định kinh tế, chính trị của đất nước, nhân dân. Nếu phổ biến nó, trả trách Đảng đã đi sai hướng và hai cuộc chiến tranh chống Pháp, Mỹ và Tàu là sai lầm và bao người phải hy sinh, kinh tế của đất nước điêu đứng đó sao? Cũng do lý do lúc đó hệ thống XHCN quá lớn, mà hệ thống TBCN có nhà lãnh đạo Việt nam nào được sống và đào tạo ở đó đâu mà thấu hiểu được nó. Có một Bác Hồ hiểu được vấn đề nhưng cấp dưới của Bác tầng tầng, lớp lớp có thấu cho chăng lại là chuyện khác.
Tuy nhiên, chúng ta bắt buộc phải đánh Pháp, Mỹ vì lịch sử dân tộc ta là lịch sử của chiến tranh chống cái ác, cái hung bạo để thấy rõ chân lý:
“Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân để thay cường bạo”
Và thấy được sức mạnh thực sự của dân tộc và thấy được số phận của nước ta là như vậy.
5. Tư nhân hóa là rất cần thiết để tạo điều kiện cho đất nước phát triển, nhân dân ấm no, hạnh phúc và đất nước tiến kịp 5 châu, 4 bể. Con người có điều kiện làm việc tốt hơn, tự do, hạnh phúc hơn.
Tuy nhiên, mặt trái của nó là nếu tư nhân hóa nhanh quá sẽ tạo ra sự rút lõi nhà nước 1 cách khủng khiếp, gây hậu quả tê liệt các ngành, các cấp, hư hỏng các cán bộ, mất niềm tin của quần chúng, nhân dân, gây hoang mang, lo lắng và mất ổn định kinh tế, xã hội.
6. Chỉ một số người có điều kiện, thời cơ và sự giúp đỡ thì nhanh chóng trở thành ông chủ, số còn lại thì làm thuê, vì điều kiện tốt không phải ai cũng có. Điều kiện đó là có quan hệ từ trước, có trình độ, khôn ngoan hoặc liều lĩnh chộp giật và chuyển nghành nghề. Nên không phải ai cũng tạo được vốn để trở thành ông chủ. Khi là người lao động trong môi trường này thì chắc chắn bị bóc lột thậm tệ, vì môi trường trường đó không ổn định và đang rung lắc mạnh để chuyển mình. Con người lao động ở đó sẽ bị bóc lột thậm tệ và mất phương hướng, niềm tin ghê gớm.
7. Vậy, nếu một con người hoặc những con người nghiêm túc sống trong môi trường đó nhất định sẽ bị bật ra vì:
- Không có quan hệ hoặc không chịu quan hệ đút lót, hầu hạ, dạ vâng.
- Không có độ tàn bạo, liều lĩnh để chụp giật (nịnh trên, nạt dưới và vô lương tâm).
8. Để cải biến xã hội, con người trở nên tốt đẹp thì phải có cả một quá trình trên chứ không phải chỉ có tốt mà được, muốn mà được.
9. Nếu những con người nghiêm túc ở vào trong giai đoạn hiện nay thì hãy đi làm việc ở những chỗ có điều kiện thuận lợi cho công việc, đảm bảo cho cuộc sống và không quá vất vả để có thì giờ chăm lo gia đình, đó là một việc làm rất đúng đắn, rất phù hợp. Là bởi không ai cũng đủ khả năng mà bật ra làm ngoài và tôt đẹp được. Sau đó chọn chỗ tin tưởng, đóng góp cổ phần, cùng làm cùng chịu, để cùng nhau đi lên.
10. Để trở thành lãnh đạo thì phải có tiền chạy chức, chạy quyền, nịnh nọt, sum xoe cấp trên và điều này làm mất thể diện và nhân cách nghiêm trọng cho bản thân mà những người thẳng thắn chưa từng làm được bao giờ.
Nếu lên được trên rồi thì lại nằm trong một cơ chế lùng bùng và tất yếu phải theo sự vận hành của nó, vì nếu làm trái lại thì trái luật và đi tù. Muốn một mình một kiểu thì chỉ có riêng ra và trả tiền công cao cho người làm. Trong guồng máy đó ai ai cũng phải xoay sở kiếm thêm bằng cách gây cản trở, khó khăn cho những người khác để mong có chút cho mình. Người có chút ngoại ngữ, chuyên môn, kinh nghiệm thì bỏ ra ngoài làm lĩnh lương cao. Vậy trong nước làm gì còn người tài, giỏi, tốt nên làm sao có chức mà lại làm được việc cơ chứ, có người giúp được việc đâu mà nhờ cậy.
11. Đó là một trớ trêu của thực trạng đất nước ta hiện nay và sở dĩ vì sao cả hệ hệ thống XHCN Đông Âu đã sụp đổ vì nguyên nhân đó. Tuy nhiên, phải ổn định và dần dần thay đổi, và đó là lý do tại sao con các Lãnh đạo, người có tiền phải ra nước ngoài học, không làm cho nhà nước, mở công ty tư nhân.
12. Việc biến các nhà thầu mạnh trong nước có sức cạnh tranh như các nhà thầu Nhật, Hàn là không tưởng.:
12.1. Lãnh đạo đã ăn cánh với họ chia chác bằng cách cắt bớt qui trình, thay đổi vật liệu. Và muốn được quản lý tổng thể, tiết kiệm, chất lượng chỉ là không tưởng.
12.2. Đội ngũ quản lý bên dưới lại lĩnh lương èo uột, kém cỏi, được ràng buộc bởi một cơ chế rất vu vơ, chung chung điều khiển và anh trên nó, anh lại phải theo nó vì anh không thể làm hết đựoc các công việc Dự án, hay một công việc lớn nào. Có một số người muốn làm thì lại không có phương tiện, lương, điều kiện tối thiều cần thiết để làm.Vậy sự thành công là không tưởng.
12.3. Có muốn làm thì phải chặt chém nhà thầu, nơi mà các lãnh đạo đã chặt chém quá nửa và bảo kê cho họ rồi, làm sao mà nhảy vào được. Có vào được cũng gặp đầy nguy hiểm vì chất lượng công trình giảm, sơ hở trong thủ tục giấy tờ, lật lọng khi ăn chia không đều. Vậy đây còn mất an toàn hơn nhiều, nguy hiểm hơn nhiều.
13. Có là lãnh đạo một tỉnh xa thủ đô, xa trung ương cũng khó mà làm vì ai có thể giúp mình, cũng mình trên con đường trông gai đâu? Cơ chế sở hữu chung là vậy:
13.1. Vô trách nhiệm.
13.2. Lười lao động.
13.3. Mất đạo đức.
13.4. Không có điều kiện làm việc.
13.5. Đói rách vô cùng.
13.6. Không ai lãnh đạo.
Vậy phải có người cầm cờ, người cầm trịch, phải xây dựng được hệ thống, phải có sản phẩm, phải có sở hữu cá nhân, tư hữu để có người có trách nhiệm đứng đầu. Hệ thống công hữu tuy gọi là sở hữu tập thể mà lại chính là sở hữu cá nhân vì chính do những gia đình đó nắm, gia tộc đó nắm chế độ. Tuy nhiên, cơ chế quản lý của nó thiếu minh bạch và linh hoạt hơn tư bản nhiều, vì không có cạnh tranh lành mạnh.
14. Đứng trước tình hình đó phải biết tự lo cho mình, gia đình mình trước và cố gắng làm được những điều tốt đẹp nhất cho xã hội.
Yên tâm vì có một hệ tư tưởng đúng đắn.
Sự trải nghiệm cho dù vất vả, lận đận là do vừa làm, vừa học, luôn đau đáu “ một niềm vì nước vì dân” vì gia đình, làng xóm, nhưng không phải ai cũng có được.

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

XUÂN NHÂM THÌN

Thơm ngát mùi hương, khói bốc trà,

Xuân đào đỏ thắm một năm qua,

Sáng xuân hoa đẹp hương trà ngát,

Hồn xuân phơi phới theo gió xuân.

TÂM LÀ GÌ?

" Có trời mà cũng tại ta,

Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài"

Nguyễn Du


Vậy tâm là gì? Đó là những ý nghĩ và ý nghĩ đó phải tốt, thiện, mỹ, chân. Tâm là vậy. Có tâm là có những ý nghĩ, hành động hàm chứa chân, thiện, mỹ.


Vô tâm thì không có ý thức về những vấn đề xảy ra xung quanh mình, thờ ơ với những vấn đề của người khác.


Vô tâm trong Thiền lại khác. Nó rất có tâm, nhưng tâm đó không bị ảnh hưởng bởi bất cứ vấn đề gì bên trong bản thân và bên ngoài bản thân. Vô tâm ở Thiền là một trạng thái rất cao của tâm:

"Vạn vật chi tâm"


Khi tâm được ghép với bất ký một từ nào khác thì nguyên nghĩa của nó đã thay đổi:


1. Dã tâm: Ý nghĩ hiểm độc.


2. Ác tâm: Ý nghĩ ác độc.


3. Thâm tâm: Ý nghĩ tốt đẹp mà sâu thẳm.


4. Thiện tâm: Tâm: Ý nghĩ tốt đẹp.


5. Lương tâm: Tâm tốt đẹp.


6. Phân tâm: Sự không tập trung tinh thần.


7. Tâm thần: Ý nghĩ bị xáo động mạnh, ảnh hưởng tới tinh thần, làm lo lắng, sợ hãi, mất ngủ, mệt mỏi.


8. Tâm pháp: Phương pháp suy nghĩ, định hướng cho cách sống, cách làm việc đúng đắn, tốt đẹp.

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

CON NGƯỜI, XÃ HỘI VÀ VŨ TRỤ

Con người và xã hội:





A. Để con người tồn tại và phát triển được trong xã hội thì con người phải được:





1. Lao động: Làm một công việc tạo ra sản phẩm cho mình và người khác. (Việt nam ta làm nhân công là chủ yếu: Ý thức + Tổ chức + Kỷ luật + Sáng tạo).


2. Lắng nghe, quan sát và suy ngẫm: Biết ứng xử cùng chung sống với mọi người xung quanh (Tồn tại).


3. Nhận thức và học tập: Hiểu được ý nghĩa của cuộc sống (Xây dựng niềm tin và phát triển).





B. Để cả xã hội tồn tại và phát triển trong thế giới thì xã hội đó phải:





1.Lao động: Tạo ra sản phẩm cho thế giới (Việt nam ta là làm nhân công: Ý thức + Tổ chức + Kỷ luật + Sáng tạo).


2. Lắng nghe, quan sát và suy ngẫm: Biết ứng xử cùng chung sống với thế giới (Tồn tại).


3. Học tập, nhận thức: Hiểu được ý nghĩa của cuộc sống (Xây dựng niềm tin và phát triển)



C. Ý nghĩa của cuộc sống:



1. Sinh ra, lớn nên, già đi và chết:



Đây là 1 qui luật, không ai có thể tránh được.



- Sinh ra: Ai ai cũng như nhau trên toàn thế giới này.



- Lớn nên:

Là sự khác biệt lớn nhất trên thế giới này. Nó làm nảy sinh ra rất nhiều vấn đề đối lập: Giàu - Nghèo; Cao - Thấp; Sướng - Khổ; Khỏe - Yếu; Khôn - Ngu; Cao cả, đạo đức - Tù, tội; Tự do - Pháp luật. Chúng do các vấn đề sau quyết định:

+ Học tập

+ Lao động

+ Suy nghĩ

+ Tính cộng đồng (Tổ chức)

Vì vậy, việc quản lý xã hội ở giai đoạn này là cần thiết và quan trọng nhất. Đặc biệt là việc làm.



- Gìa đi: Ai ai cũng như nhau trên toàn bộ thế giới này.



- Chết: Cơ thể phân hủy ra các chất. Hệ thống thống nhất của cơ thể bị hỏng 1 hoặc 1 số bộ phận nhất định làm toàn hệ thống tê liệt. Dừng suy nghĩ và mọi hoạt động của não.



2. Con người là 1 thành tố của vũ trụ, vậy nó phải trường tồn cùng vũ trụ.



3. Loài người tồn tại trong một khoảnh khắc của vũ trụ.



4. Vũ trụ có nhận thức và con người cũng có nhận thức.



4.1. Nhận thức của vũ trụ là sóng, hay chất vô cơ, nên sự tồn tại của nó trước và sau cả thời gian. Vì nó không phụ thuộc vào bất cứ cái gì.

4.2. Nhận thức của con người nhờ não bộ, thuộc hữu cơ, nên thời gian tồn tại ngắn. Vì nó phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố.



Con người và vũ trụ:



D. Biến nhận thức con người song hành cùng nhận thức vũ trụ: Về trí tuệ, không gian và thời gian:


1. Não muốn song hành cùng vũ trụ nó phải mở để đón nhận vũ trụ bằng cách đóng các suy nghĩ thường nhật của não. Hoặc chỉ nghĩ về một vấn đề liên tục (tụng kinh niệm Phật, nghĩ về chữ KHÔNG).



2. Não khác với vũ trụ khi nó suy nghĩ về các vấn đề


3. Não cùng lúc suy nghĩ về các vấn đề lại song hành tư duy cùng vũ trụ lập tức sẽ bị hủy hoại bởi sóng vũ trụ chèn ép sóng não (Hết sức tránh vấn đề này khi tu tập). Vậy, chỉ một là suy nghĩ về các vấn đề, hoặc hai là suy nghĩ về 1 vấn đề hoặc không vấn đề gì.



4. Não = Vũ trụ chỉ khi não là vô cơ. Vô cơ mới không phụ thuộc hữu cơ, vô cơ không phụ thuộc cơ thể sống và vượt ra được ngoài cơ thể sống.



Ví dụ: Khoa học kỹ thuật: Phim, ảnh, các tác phẩm, phàn mềm. Tuy nhiên vẫn bị hủy hoại bởi không gian và thời gian vì đó gồm nhiều chất vô cơ khác nhau.



Nó chỉ tồn tại được cùng với vũ trụ khi nó là 1 chất vô cơ: Sóng vũ trụ có tư duy.



5. Sự sinh ra của sóng vũ trụ do vũ trụ vận hành và chuyển động:



- Tư duy của vũ trụ vĩnh hằng vì Vũ trụ sống vĩnh cửu và vật chất tạo ra vũ trụ rất bền vững.

- Tư duy Con người muốn vĩnh cửu thì vật chất tạo ra con người cũng phải rất bền vững.

- Vì vậy, con người phải được hấp thụ tinh chất của vũ trụ và phải sống như vũ trụ thì mới có thể tư duy vĩnh cửu cùng vũ trụ. Đó chính là khả năng hấp thụ sóng vũ trụ để kích hoạt cho từng tế bào cơ thể thay vì chỉ ăn các thức ăn thông thường trên trái đất.

- Các nhà tu hành trên HIMALAYA đã thực hiện vấn đề này từ nghiều nghìn năm trước.


THIỀN VÀ SỰ HÒA NHẬP VỚI VŨ TRỤ

Khi dừng những ý nghĩ thì vũ trụ sẽ tràn vào từng tế bào trong cơ thể, pha loãng những tế bào đó với sóng vũ trụ, tạo ra sự mênh mang, diệu kỳ, thanh thoát của cơ thể.

Nằm thì bay bổng, nâng nâng, ngồi thì lưng thẳng, miệng cười, tâm hồn thanh thản, vui sướng.

Vũ trụ tạo ra mọi thứ, trong đó có ta, vì vậy ta là một phần của nó. Chìa khóa để ta trở về với nó chính là trí huệ, tư duy, nhận thức - phương thức phát triển cao nhất của vũ trụ càn khôn. Ta biết nghĩ thì Trời Đất, vũ trụ phải biết nghĩ và suy nghĩ của nó tương đồng với độ tuổi và độ lớn của nó, tràn ngập và bao la. Việc nhận thức về cái KHÔNG, cái phải dừng lại mọi suy nghĩ để cho dòng chảy suy nghĩ VŨ TRỤ tràn ngập trong ta, biến từng tế bào của ta cũng biết nghĩ theo nghịp điệu VŨ TRỤ mênh mang, huyền diệu.

Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

PHẢI TRẢI QUA THỰC TIỄN

31/7/2004

Phải trải qua thực tiễn

Để phát triển được con người phải trải qua thực tiễn và lòng kiên trì đấu tranh không mệt mỏi để mình và xã hội cùng phát triển. Qua đó họ sẽ đúc kết được những bài học vô cùng bổ ích cho bản thân và xã hội. Nhờ những con người đó xã hội sẽ phát triển.
Nếu không được trải qua thực tiễn thì khả năng của họ chỉ là bỏ đi.
Về phương pháp tư duy, nhận thức, nếu chỉ duy lý không thì không thể toàn diện để tồn tại và phát triển được. Nó cần phải có xúc cảm (sự cảm nhận tự nhiên) thì mới tràn đầy. Chúng ta quá phụ thuộc vào cái này, cái kia có sẵn để sử dụng mà phần nhiều không chịu suy nghĩ, tìm tòi, cảm nhận để vượt lên cái đã có, luôn luôn lấy cái đã có để làm khuôn mẫu cho mình. Tự nhiên, khí lực của phương Đông là cực lớn, cực hiếm, mà không biết tận dụng. Cái mà mình được ban phát, phú bẩm thì bỏ đi, ruồng rẫy. Cái của người khác chưa thể biết hết, hoặc không bao giờ biết hết thì cứ lấy làm thần tượng và áp dụng tuyệt đối theo.
Nếu Mác nói sự tha hóa của con người chính là sự bắt đầu tha hóa trong việc chiếm hữu tư liệu sản xuất. Nhưng điều này chỉ đúng ½. ½ còn lại là sai. Tại sao vậy? Vì khi họ chiếm hữu họ lại lo cho sự phát triển của tư liệu sản xuất mà họ chiếm được và cần những người lao động giúp đỡ họ. Vì vậy, mọi người cùng có lợi và tư liệu sản xuất đó tự nhiên mình họ lại phải tự đứng ra chịu trách nhiệm hộ xã hội, thế giới. Vậy họ là những anh hùng chứ không phải là tha hóa. Còn hạng chỉ biết bo bo cho mình, chẳng chịu đem tư liệu sản xuất ra nhân nó lên, tạo điều kiện cho mọi người thì hạng người đó mới là đại tha hóa.
Cơ sở của sự phát triển của con người, xã hội là:
1. Lao động không mệt mỏi.
2. Liên tục học hỏi nâng cao kiến thức
3. Truyền thụ kinh nghiệm cho mọi người.
4. Lòng yêu thương đồng loại, tự nhiên và vũ trụ.
5. Đầu tư những gì mình đã có để tạo dựng những điều to lớn, vĩ đại hơn.
Nếu xã hội nào tạo ra được nhiều người như vậy và duy trì trong một thời kỳ dài thì xã hội đó sẽ đi đầu trên thế giới này, vũ trụ này và sẽ bất diệt.
Ở ta thiếu vắng một cái rất quan trọng, đó chính là sự liên thông thường xuyên với thế giới bên ngoài qua những người làm việc trực tiếp làm việc và học tập với quốc tế , để trao đổi kiến thức thực tiễn của ta và của họ đẻ làm đối trọng so sánh, nghiền ngẫm và lựa chọn sự hợp lý tiến bộ. Những vấn đề này chỉ được giải quyết khi dân tộc có những con người được tiếp xúc với những gì tiên tiến nhất trên thế giới và có đầy đủ tố chất Việt, sau đó mong về nước áp dụng.

CÁI CHUNG VÀ CÁI RIÊNG

28/7/2004
Khi xưa đất nước bị xâm lăng, quyền lợi của mỗi con người, mỗi gia đình đều bị ảnh hưởng nên mọi người phải có trách nhiệm, đoàn kết đứng lên bảo vệ cái chung.
Tới thời bình những người đó điều kiện thuận lợi thì từ từ vun vén cho bản thân rồi mọi người thấy thế bắt chước theo và dần dần tạo thành trào lưu và sự vun vén trở thành sự vơ vét và bất công xã hội xảy ra. Tới một thời gian nào đó các thế lực lớn trong xã hội mâu thuẫn với nhau về quyền lợi vơ vét, đứng ra tranh giành quyền lợi và chiến đấu với nhau. Xã hội lúc đó náo loạn và nhân dân sẽ rất điêu đứng, lầm than. Xã hội phong kiến, xã hội xã hội chủ nghĩa đều xảy ra như vậy. Tại sao vậy?
Xã hội phong kiến quyền lợi của nhân dân không được chăm lo do các quan lại quá tham lam và nền sản xuất mang tính tự cung, tự cấp, tự sản, tự tiêu, hàng hóa không được tạo ra và xã hội không có cơ sở vật chất dồi dào. XHCN cũng tương đương xã hội phong kiến, vì hàng hóa không có sức cạnh tranh và không dồi dào do cung cách quản lý không hướng mục tiêu vào nâng cao năng suất, lao động, tạo ra những sản phẩm hấp dẫn, có chất lượng, giá cả hợp lý với mức độ toàn thế giới. Tư bản giải quyết được vấn đề này do họ chấp nhận xã hội có vơ vét, vun vén và họ cũng vơ vét, vun vén toàn thế giới và đã tạo ra những giá trị khổng lồ. Tuy nhiên, để tiếp tục tạo ra nhiều giá trị họ đã đầu tư lại vào phương tiện làm việc và con người làm việc, qua đó năng suất, lao động, chất lượng và sự hấp dẫn của hàng hóa tăng lên rất nhiều. Tuy những người có giá trị tài sản lớn không nhiều, nhưng giá trị tài sản của họ chiếm 2/3 giá trị tài sản trên thế giới này. Do tài sản là của họ nên họ bảo vệ bằng mọi cách, kể cả gay chiến trên toàn cầu để bảo vệ tài sản của họ. Họ rất có trách nhiệm với tài sản của mình. Để tạo ra của cải vật chất họ lại tiếp tục đầu tư và thế giới lại phát triển hơn và những người làm công có điều kiện tốt hơn trong cuộc sống bản thân và cộng đồng. Tích lũy lâu dần vấn đề này sẽ tạo ra nhiều điều kiện tốt hơn cho xã hội.
XHCN và phong kiến tiền bạc lấy được không bỏ ra đầu tư , phát triển sản xuất, mọi người không có điều kiện cải thiện cuộc sống và bất công sẽ rất lớn. XH phong kiến không có sản xuất hàng hóa. XHCN thì của cải là của chung, nên không ai có trách nhiệm với nó, ai ai cũng thả phanh vơ vét, để rồi đi mua sắm hàng hóa của tư bản và không chịu đầu tư sản xuất như tư bản nên sự sụp đổ là nhanh chóng và tất yếu.
Vì vậy, để ổn định và phát triển, thì nhất định phải có hai yếu tố cùng tồn tại và phát triển, mặc dù chúng đối lập nhau, nhưng cùng thống nhất chung:
1. Tài sản tập trung vào tay tư nhân (tạo ra trách nhiệm và quyền lợi).
2. Tư nhân phải bỏ tiền ra để đầu tư, để duy trì, phát triển số tài sản của mình, đồng thời qua đó tạo ra lợi ích cho cộng đồng xã hội.
Nếu chỉ có vấn đề 1; 2 tồn tại sẽ dẫn tới bất hợp lý và bất ổn định xã hội, xã hội sẽ bị phá vỡ do chính sự bất ổn lâu dài của nó.
Nếu chỉ có vấn đề 1 tồn tại thì nhân dân lấy gì mà sống.
Nếu chỉ có vấn đề 2 tồn tại thì xã hội sẽ không ai đầu tư, quản lý.
Cho nên: Tích lũy tư bản: Tích lũy vốn.
Đầu tư tư bản: Duy trì phát triển vốn; Tạo điều kiện cho cuộc sống của nhân dân, xã hội phát triển. Sẽ tạo quan hệ, phát triển kinh tế, nắm cơ hội. Tạo điều kiện hàng hóa gia tăng, chất lượng, tính quốc tế.
Vì vậy, phải xây dựng được những tập đoàn kinh tế toàn cầu để tích lũy vốn, lao động, kinh nghiệm mới có khả năng phát triển đất nước: Thị trường quốc tế (ok); Thị trường trong nước (ok); Cơ sở vật chất (ok); Nhân lực cỡ quốc tế (ok); Tập trung sức mạnh tổng thể trong nước của các ngành, người (no) – (XHCN rất khó tập trung) và có sự trợ giúp của các tổ chức, chính phủ quốc tế (ok).

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

nhân dân ta anh hùng

Tối qua trong chương trình thời sự của đài truyền hình VTV1 công bố lượng kiều hối của bà con Việt kiều gửi về trên toàn thế giới là 9 tỷ usd mặc dù tình hình kinh tế thế giới rất khó khăn và quản lý kinh tế trong nước thì vô cùng bi bét. Qua đó để thấy rằng bà con ta hay nhân dân Việt Nam thực sự tuyệt vời về:

1. Chăm chỉ lao động.

2. Chịu thương chịu khó.

3. Năng động, sáng tạo.

4. Yêu nước thương nòi.

5. Tự do, tự tại, không bị phụ thuộc vào ai.


Trong khi trong nước thì nào là Đảng, Chính phủ, các Bộ, Ngành, Địa phương, vv... và vv... bao nhiêu là tầng, nấc quản lý mà lãi lờ từ tổng sản phẩm 100 tỷ usd chắc cũng chỉ 3 - 5 tỷ usd là cùng (3%-5%). Có nghĩa là chỉ bằng 1/3 - 1/2 tiền kiều hối của bà con gửi về. Trong khi đó bà con phải tự bươn trải, không có chính phủ mình giúp đỡ, tự thân vận động làm đủ thứ nghề nghiệp từ lao động chân tay cho tới trí óc siêu phàm, nhưng trong lòng luôn hướng về cố quốc, bố, mẹ, người thân, đồng bào.


Qua đây các cơ quan lãnh đạo, quản lý trong nước phải tự rút kinh nghiệm, phải tự biết học hỏi bà con kiều bào phương pháp tư duy, cách thức quản lý, làm việc cho hiệu quả, phát triển. Phải cảm ơn đồng bào, cảm ơn các nước mà đồng bào đang hết mình làm việc tại đó. Đúng là nhân dân ta rất anh hùng.

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

NHỮNG SỰ BIẾN ĐỔI LỚN



Việt Nam sau 1000 năm Bắc thuộc mới đủ kiến thức về quân sự, giáo dục, kinh tế, chính trị để tự độc lập được. Thật không phải dễ dàng gì!




Nhật bản dựa vào phương Tây cách tân 100 năm mới bằng phương Tây. Sau thế chiến thứ 2 phải nhờ Mỹ và phương Tây giúp đỡ mới có thể được như ngày hôm nay.




Nếu chỉ có mình mạnh giỏi thì chưa đủ, phải nhờ cả vào ngoại lực. Đức,Ý cũng vậy, sau chiến tranh thế giới thứ 2 phải nhờ vào Mỹ cả.




Trở lại Cách mạng 8/1945 nếu không có chiến thắng phát xít của Liên Xô và phe đồng minh thì khó thành công, hay nếu không có phe XHCN thì không có Điện Biên Phủ và 30/4/1975. Phải dựa vào nhau mà sống, phải dựa vào những thế lực mạnh mà tiến lên.




Hiện tại, nếu không đổi mới, dựa vào vốn vay cùng những trợ lực từ bên ngoài, thì bây giờ dân ta vẫn khổ như bao cấp, mặc dù tình cảm xưa nay ít thay đổi.




Nói chung phải lao động, học tập liên tục theo cái tiên tiến nhất trên thế giới thì mới có sự tiến bộ và sự lao động học tập đó phải đúng đắn, theo hướng phục vụ sự nghiệp chung, phục vụ nhân dân, nhân loại.




Các ban QLDA lớn Việt nam nếu không có tư vấn, nhà thầu nước ngoài, đặc biệt là tư vấn Nhật thì lãnh đạo không thể đứng vững được. Vì kinh nghiệm thi công, giám sát, thiết kế năng lực quản lý ta còn tản mạn và rất non yếu. Tuy vậy, đời sống của đa số anh em cán bộ ta thì lại rất khó khăn vất vả trước sức ép tiến độ, chất lượng và tiền lương phục vụ đời sống và công việc. Hầu hết họ không trụ được lâu và hay chuyển đổi công việc tới những nơi có thu nhập cao hơn chút đỉnh. Cho nên kinh nghiệm, kiến thức ở các Ban QLDA lớn cũng không tụ được và Việt Nam rất khó có được đội ngũ QLDA sánh tầm quốc tế, mặc dù nước ta còn phải xây dựng rất nhiều siêu dự án để phát triển đất nước, nhưng vẫn phải thuê người nước ngoài quản lý hộ. Và nghiễm nhiên đội ngũ quản lý nước ngoài ta thuê ăn hết phần của cán bộ quản lý DA trong nước, ăn tới mức xa hoa, thừa thãi theo đơn giá quốc tế cao nhất. Nhưng chịu trách nhiệm chính lại là cán bộ ta và hậu quả, kết quả DA lại là dân ta hưởng, dân ta chịu. Tiền họ nhiều tới mức mua được cả các Giám đốc Ban DA lớn hàng đầu của ta (Nhưng so với tiền DA thì lại thấm là bao?). Vì vậy, họ đưa gì, Lãnh đạo ta ký hết, anh em cán bộ DA ra rìa, điều này bóp chết sự phát triển của các BQL DA cũng như triển vọng nghề nghiệp của từng cán bộ DA.




Việc sửa đổi, thay thế cách quản lý DA này không thể một người có thể làm được, vì nó là cả một hệ thống từ TW tới địa phương. Nó cũng phải dựa vào bên ngoài, hay sự đồng bộ của các ngành các cấp. Hay những ngành cơ bản nhất của đất nước, mà điều này lại chưa xảy ra? Do vậy, phải chờ đợi khi thời cơ tới, có nghĩa là sự mở cửa sâu hơn, áp lực từ bên ngoài bắt ta phải theo các chuẩn mực quốc tế, sự đầu tư của Mỹ và các nước tiên tiến nhiều hơn cả về tài chính lẫn kỹ thuật công nghệ. Lúc đó mới có thể chuyển đổi được.




Một mình lội ngược dòng 10 năm 2/3/1999 - 15/10/2009 thì chỉ nhận được những guồng quay bất tận của sự trì trệ và lạc hậu cùng thói vô trách nhiệm, thiếu hiểu biết của đội ngũ Lãnh đạo các ngành, các cấp, các tập đoàn, tổng công ty trong nước.

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

MỤC TIÊU NHỚN

19/4/2003

Để đạt được mục tiêu lớn, đích phi thường thì không thể chỉ có phấn đấu vươn lên vượt qua khó khăn ngày một, ngày hai.


Mà đó là cả một quãng đường dài kiên trì, bền bỉ, từng bước, từng bước không mệt mỏi trong học tập, rèn luyện, lao động, quan hệ, nhìn nhận, đánh giá và ổn định gia đình không ngừng.


Hiện tại trong cơ chế & xã hội hiện nay không thể tránh khỏi những bực bội, nhức nhối hàng ngày, vì đây là một căn bệnh đã diễn ra quá lâu, kể từ thời mở cửa.


Để chữa trị căn bệnh đã quá nặng mà chỉ khó chịu, chửi bới, buồn chán, lảng tránh thì nó chỉ thêm nặng, thêm đau đớn và mình mệt mỏi hơn thôi.


Chỉ có vượt lên, theo dõi nó sát sao, từng bước ngăn chặn, đẩy lùi, đưa tổng thể dần tới khỏe mạnh, cường tráng, một dân tộc Việt thực sự.

THAM NHŨNG

4/8/2011


Chắc là lãnh đạo họ đã quá hiểu qui luật kinh tế xã hội Việt nam nên tình trạng tham nhũng mới đến nông lỗi này. Tuy nhiên, việc quan trọng hơn là họ quên mất một việc là của lấy được phải được đem đầu tư lại chứ không chỉ để riêng mình và gia đình mình dùng và phải học cách quản lý tiên tiến đã có sẵn của tư bản để nhân tài sản của mình và xã hội lên.

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

HAI MẶT CỦA MỘT VẤN ĐỀ PHÁT TRIỂN

26/8/2004

Để phát triển ổn định, bền vững cho mỗi con người hoặc cả dân tộc thì phải có hai điều cốt yếu phải thực hiện nghiêm túc và không bao giờ được từ bỏ:


1. Luôn luôn giữ gìn bản sắc truyền thống = Phát huy nội lực.

2. Không bao giờ được đóng cửa với quốc tế = Hấp thụ bên ngoài.

(Luôn mở cửa để đón nhận quốc tế)


Ví dụ:

Trong nước: Các thời Đinh, Lý, Trần, Lê và Hồ Chủ Tịch, Nguyễn Văn Linh.

Quốc tế: Đặng Tiểu Bình, Nhật Hoàng


Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

TỪ VÀ NGHĨA CỦA TỪ

1. Từ ngữ, câu cú diễn tả ý nghĩa của một vấn đề. Người diễn đạt rõ nghĩa và người đọc, người nghe am tường thì vấn đề sẽ rất sáng tỏ, dễ hiểu, nhớ lâu dù vấn đề đó rất khó và phức tạp. Và ngược lại.


2. Từ ngữ, câu cú cũng là phương tiện để đưa người đọc vào vấn đề, giải thích vấn đề một cách sát thực (chân thực nhất), hay cũng là hiểu chính xác vấn đề.


3. Thế hệ các nhà trí thức Việt nam giai đoạn 1930 - 1945 học rất giỏi và giỏi chuyên môn là vì họ nắm vững ngữ nghĩa của từ Việt đặc biệt là Hán - Việt và tiếng Pháp. Vì Hán - Việt chiếm 90% trong tiếng Việt và nó là phương tiện chủ yếu để truyền tải thông tin và diễn tả vấn đề. Cho nên hiểu và nắm vững từ Hán Việt rất quan trọng. Hiện nay các thế hệ học sinh sau 1945 không còn được nắm vững ngữ nghĩa Hán Việt như các cụ xưa và ngoại ngữ cũng yếu nên sự tham khảo kiến thức chuẩn quốc tế khó khăn hơn. Do vậy, số lượng tri thức tầm cỡ quốc tế cũng ít hơn trước, mặc dù dân số đông gấp 4 lần và mọi điều kiện kinh tế, chính trị, khoa học, giáo dục tiến bộ gấp 1000 lần.


Ví dụ:


Hàm số là bao hàm (gồm) các biến số (số biến đổi) tương ứng với nó được biểu diễn bởi một công thức liên hệ, y = f(x).

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011

TỰ LỰC, TỰ CƯỜNG

"Người quân tử noi theo trời mà hành động mạnh mẽ như trời" - Kinh Dịch




Để tồn tại trong tự nhiên và xã hội con người ta phải rèn luyện hai vấn đề cơ bản là học làm người và giỏi một nghề: "Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh".




Hiện tại trong xã hội ta cả làm người và làm nghề đều đang bị trục trặc, chưa đến nơi đến chốn. Nên mốt nhiều gia đình đem con tới doanh trại quân đội để nhờ rèn rũa ý thức, tổ chức, kỷ luật vì ở trường học và gia đình không thể đào tạo được. Kết quả cũng chỉ một vài tháng và con người hơi giống cái máy nghe theo mệnh lệnh.




Mình đã làm cho Hyundai gần 10 năm và phụ trách các công ty lớn của Nhật bản xây dựng cho thủ đô Hà nội gần 10 năm thì thấy cái quan trọng nhất để trở thành một công dân của thế giới là con người có ý thức, tổ chức, kỷ luật và thành thạo một nghề nhất định là đủ.




Thế làm thế nào để đào tạo ra những con người như vậy?




Cách 1: Xã hội vẫn thường làm là gửi con đi nước ngoài học để họ rèn rũa cho những tính cách trên. Kiểu này tốn tiền, nhớ con và kết quả không chắc chắn lắm vì rào chắn ngôn ngữ khi học và văn hóa khác biệt.




Cách 2: Đi làm cho các doanh nghiệp nước ngoài, liên doanh tại Việt nam. Cách này có tiền và có môi trường văn hóa gần gũi, nhưng không phải ai cũng vào được vì đầu vào sàng lọc rất khó. Ai trải qua những môi trường này thì rất vững chãi và hòa hợp nhanh vì vừa học vừa làm ngay trong nước, cạnh gia đình, có tiền tiêu.




Cách 3: Là phương cách tổ hợp từ các cụ xưa với tình hình xã hội hiện tại, để ai ai cũng có thể đạt được ý thức, tổ chức, kỷ luật và tư duy ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Đó là rèn luyện võ thuật dân tộc hàng ngày và hàng tuần. Đây là một kinh nghiệm của tôi sau rất nhiều năm mới phát hiện ra. Thực ra không hiểu sao tôi học không được giỏi giang cho lắm nhưng từ khi ra trường tới nay hầu như thi đâu đỗ đấy, làm gì cũng tốt, đúng hẹn và đều được mọi người tôn trọng. Tôi được luyện võ cổ truyền Nhất Nam từ thiếu niên, lúc đó tôi rất yếu kém về nhiều mặt. Nhưng tôi tập rất chăm chỉ hàng ngày và kiên trì nhiều năm tháng. Kết quả là ý thức công việc, bản thân, xã hội cao; tổ chức cuộc sống, tuân thủ tổ chức thành thạo; kỷ luật như sơn và kỹ năng tư duy rất tốt trong mọi vấn đề, cách đặt vấn đề và giải quyết vấn đề nhanh, gọn, dứt khoát, chính xác. Tôi thiết nghĩ cách này rẻ, hiệu quả và phù hợp cho mọi gia đình trên đất nước ta vì không phải ai ai cũng có điều kiện cho con cái ra nước ngoài học hay thi đỗ vào các cơ quan nước ngoài, liên doanh để làm việc. Ngoài ra các cháu còn có thể lực tốt, sự tự tin vào bản thân trong mọi tình huống và một vấn đề quan trọng nữa là tiếp nối được mạch nguồn bất khuất của dân tộc.




Nói tóm lại để theo và tiến kịp quốc tế ta có thể sử dụng ngay những chất liệu sẵn có của tổ tiên truyền lại để giáo dục, đào tạo ngay tại chỗ các thế hệ học sinh, sinh viên trên toàn quốc võ cổ truyền dân tộc, mà võ Nhất Nam là một bộ phận thì có thể đạt được những yếu tố cần và đủ: NGƯỜI VÀ NGHỀ


* Ý thức, tổ chức, kỷ luật.


* Phương pháp tư duy:

+ Học lấy tinh, không cần học nhiều; Hiểu nhiều, luyện ít.

+ Đặt vấn đề và giải quyết vấn đề.


* Sức khỏe, tự tin và yêu nước, yêu con người, yêu tự nhiên


Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

TƯƠNG LAI CỦA THẾ GIỚI

3.11.2004

Lịch sử thế giới từ cổ đại bao gồm những nhóm người, bầy đàn nguyên thủy, đến bộ tộc, rồi các nhà nước nhỏ, nước lớn. Để hình thành và tập hợp được như vậy, nó đã xảy ra những xung đột đẫm máu, những kẻ mạnh, mưu trí đã trở thành thủ lĩnh cầm đầu. Khi nền sản xuất (bao gồm phương thức sản xuất và lực lượng sản xuất) chưa phát triển tới độ tự quản được thì nhà nước vẫn phải tồn tại vì nhu cầu nội tại của nó và chưa có những yếu tố bên ngoài làm ảnh hưởng nhiều tới nó: kinh tế, chính trị, văn hóa.....


Tuy nhiên, do khoa học công nghệ phát triển, các tập đoàn kinh tế ngày càng lớn mạnh và mở rộng ra khắp cả thế giới, nó thâu nạp một cách hòa bình những con người và phương thức sản xuất, công nghệ tiên tiến nhất trên thế giới, nó mang lại lợi ích cho mọi con người và toàn bộ nhân loại. Do vậy, các tập đoàn sẽ dần lớn mạnh và sức mạnh kinh tế của nó có thể lớn hơn nhiều các quốc gia và ảnh hưởng mạnh kinh tế, chính trị toàn cầu.


Các tập đoàn lớn sẽ hợp nhất các tập đoàn nhỏ bằng cách chèn ép, mua lại và cuối cùng sẽ chỉ còn duy nhất 1 tập đoàn và thế giới sẽ thống nhất chung 1 nhà. Tuy quá trình hợp nhất khó tránh khỏi sự thiệt hại về kinh tế của tập đoàn yếu hơn, nhưng máu chảy, đầu rơi là rất ít, hoặc không có so với các cuộc chiến tranh chiếm đất đai đãm máu khi xưa.