Con người và xã hội:
A. Để con người tồn tại và phát triển được trong xã hội thì con người phải được:
1. Lao động: Làm một công việc tạo ra sản phẩm cho mình và người khác. (Việt nam ta làm nhân công là chủ yếu: Ý thức + Tổ chức + Kỷ luật + Sáng tạo).
2. Lắng nghe, quan sát và suy ngẫm: Biết ứng xử cùng chung sống với mọi người xung quanh (Tồn tại).
3. Nhận thức và học tập: Hiểu được ý nghĩa của cuộc sống (Xây dựng niềm tin và phát triển).
B. Để cả xã hội tồn tại và phát triển trong thế giới thì xã hội đó phải:
1.Lao động: Tạo ra sản phẩm cho thế giới (Việt nam ta là làm nhân công: Ý thức + Tổ chức + Kỷ luật + Sáng tạo).
2. Lắng nghe, quan sát và suy ngẫm: Biết ứng xử cùng chung sống với thế giới (Tồn tại).
3. Học tập, nhận thức: Hiểu được ý nghĩa của cuộc sống (Xây dựng niềm tin và phát triển)
C. Ý nghĩa của cuộc sống:
1. Sinh ra, lớn nên, già đi và chết:
Đây là 1 qui luật, không ai có thể tránh được.
- Sinh ra: Ai ai cũng như nhau trên toàn thế giới này.
- Lớn nên:
Là sự khác biệt lớn nhất trên thế giới này. Nó làm nảy sinh ra rất nhiều vấn đề đối lập: Giàu - Nghèo; Cao - Thấp; Sướng - Khổ; Khỏe - Yếu; Khôn - Ngu; Cao cả, đạo đức - Tù, tội; Tự do - Pháp luật. Chúng do các vấn đề sau quyết định:
+ Học tập
+ Lao động
+ Suy nghĩ
+ Tính cộng đồng (Tổ chức)
Vì vậy, việc quản lý xã hội ở giai đoạn này là cần thiết và quan trọng nhất. Đặc biệt là việc làm.
- Gìa đi: Ai ai cũng như nhau trên toàn bộ thế giới này.
- Chết: Cơ thể phân hủy ra các chất. Hệ thống thống nhất của cơ thể bị hỏng 1 hoặc 1 số bộ phận nhất định làm toàn hệ thống tê liệt. Dừng suy nghĩ và mọi hoạt động của não.
2. Con người là 1 thành tố của vũ trụ, vậy nó phải trường tồn cùng vũ trụ.
3. Loài người tồn tại trong một khoảnh khắc của vũ trụ.
4. Vũ trụ có nhận thức và con người cũng có nhận thức.
4.1. Nhận thức của vũ trụ là sóng, hay chất vô cơ, nên sự tồn tại của nó trước và sau cả thời gian. Vì nó không phụ thuộc vào bất cứ cái gì.
4.2. Nhận thức của con người nhờ não bộ, thuộc hữu cơ, nên thời gian tồn tại ngắn. Vì nó phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố.
Con người và vũ trụ:
D. Biến nhận thức con người song hành cùng nhận thức vũ trụ: Về trí tuệ, không gian và thời gian:
1. Não muốn song hành cùng vũ trụ nó phải mở để đón nhận vũ trụ bằng cách đóng các suy nghĩ thường nhật của não. Hoặc chỉ nghĩ về một vấn đề liên tục (tụng kinh niệm Phật, nghĩ về chữ KHÔNG).
2. Não khác với vũ trụ khi nó suy nghĩ về các vấn đề
3. Não cùng lúc suy nghĩ về các vấn đề lại song hành tư duy cùng vũ trụ lập tức sẽ bị hủy hoại bởi sóng vũ trụ chèn ép sóng não (Hết sức tránh vấn đề này khi tu tập). Vậy, chỉ một là suy nghĩ về các vấn đề, hoặc hai là suy nghĩ về 1 vấn đề hoặc không vấn đề gì.
4. Não = Vũ trụ chỉ khi não là vô cơ. Vô cơ mới không phụ thuộc hữu cơ, vô cơ không phụ thuộc cơ thể sống và vượt ra được ngoài cơ thể sống.
Ví dụ: Khoa học kỹ thuật: Phim, ảnh, các tác phẩm, phàn mềm. Tuy nhiên vẫn bị hủy hoại bởi không gian và thời gian vì đó gồm nhiều chất vô cơ khác nhau.
Nó chỉ tồn tại được cùng với vũ trụ khi nó là 1 chất vô cơ: Sóng vũ trụ có tư duy.
5. Sự sinh ra của sóng vũ trụ do vũ trụ vận hành và chuyển động:
- Tư duy của vũ trụ vĩnh hằng vì Vũ trụ sống vĩnh cửu và vật chất tạo ra vũ trụ rất bền vững.
- Tư duy Con người muốn vĩnh cửu thì vật chất tạo ra con người cũng phải rất bền vững.
- Vì vậy, con người phải được hấp thụ tinh chất của vũ trụ và phải sống như vũ trụ thì mới có thể tư duy vĩnh cửu cùng vũ trụ. Đó chính là khả năng hấp thụ sóng vũ trụ để kích hoạt cho từng tế bào cơ thể thay vì chỉ ăn các thức ăn thông thường trên trái đất.
- Các nhà tu hành trên HIMALAYA đã thực hiện vấn đề này từ nghiều nghìn năm trước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét