Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

THẾ GIỚI NGÀY NAY

10 08 2004
THẾ GIỚI NGÀY NAY


1. Quyền lợi và trách nhiệm để tạo ra sản phẩm xã hội và duy trì nguồn vốn kinh tế xã hội tạo được điều kiện ngang bằng quốc tế, vì vậy phải tư nhân hóa.
Tư nhân chính là những người nắm giữ tài sản xã hội và nhân nó lên. Người làm công dưới sự quản lý của tư nhân, tạo ra sản phẩm có ích cho xã hội và đem lại lợi ích cho mình, gia đình mình. Nó tạo ra cân bằng xã hội và xã hội phát triển đúng hướng.
2. Chỉ có tư nhân mới tạo sản phẩm có giá trị, chất lượng và đúng thời hạn, vì họ phải bảo toàn vốn của họ và giữ chữ tín.
Chỉ có giai cấp lao động trong các công ty tư nhân mới có trách nhiệm vì họ có quyền lợi và nghĩa vụ, nếu làm tốt thì hưởng lương cao và ngược lại.
3. Đảng và NN đang thực sự khuyến khích tư nhân hóa qua hình thức cổ phần, để tiền rơi vào túi một số người có khả năng mà không bị xã hội lên án, chê cười và đây là hướng đi đúng đắn để xã hội phát triển.
Ta có thể thấy điều này qua thực tiễn:
- Gía trị sản phẩm tư nhân hiện đã chiếm 60% - 70% tổng sản phẩm xã hội.
- Tất cả các lãnh đạo và người có điều kiện đều khẩn trương vơ vét dù có ý thức hoặc không có ý thức về sự tư nhân hóa. Điển hình là các vụ tham nhũng, làm thất thoát tài sản của Nhà nước, các hình thức moi tiền từ nhỏ tới lớn đang diễn ra tràn lan ở mọi nơi, mọi lúc trên khắp lãnh thổ Việt nam.
Điều này là một thực tiễn không thể phủ nhận được trong giai đoạn vừa qua. Tuy nhiên, nó dở ở chỗ là không được tập hợp đầu tư trở lại và người lao động quá thiệt thòi, tư cách, đạo đức, phẩm chất, trình độ và thể chất của giai cấp lãnh đạo sa sút nghiêm trọng.
Thả nào mà các tập đoàn tư nhân của Việt nam trong những năm vừa qua phát triển vượt bậc cả về số lẫn chất lượng.
4. Tại sao chân lý đó (tư nhân hóa không phổ biến trong cuộc sống) là vì để giữ ổn định kinh tế, chính trị của đất nước, nhân dân. Nếu phổ biến nó, trả trách Đảng đã đi sai hướng và hai cuộc chiến tranh chống Pháp, Mỹ và Tàu là sai lầm và bao người phải hy sinh, kinh tế của đất nước điêu đứng đó sao? Cũng do lý do lúc đó hệ thống XHCN quá lớn, mà hệ thống TBCN có nhà lãnh đạo Việt nam nào được sống và đào tạo ở đó đâu mà thấu hiểu được nó. Có một Bác Hồ hiểu được vấn đề nhưng cấp dưới của Bác tầng tầng, lớp lớp có thấu cho chăng lại là chuyện khác.
Tuy nhiên, chúng ta bắt buộc phải đánh Pháp, Mỹ vì lịch sử dân tộc ta là lịch sử của chiến tranh chống cái ác, cái hung bạo để thấy rõ chân lý:
“Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân để thay cường bạo”
Và thấy được sức mạnh thực sự của dân tộc và thấy được số phận của nước ta là như vậy.
5. Tư nhân hóa là rất cần thiết để tạo điều kiện cho đất nước phát triển, nhân dân ấm no, hạnh phúc và đất nước tiến kịp 5 châu, 4 bể. Con người có điều kiện làm việc tốt hơn, tự do, hạnh phúc hơn.
Tuy nhiên, mặt trái của nó là nếu tư nhân hóa nhanh quá sẽ tạo ra sự rút lõi nhà nước 1 cách khủng khiếp, gây hậu quả tê liệt các ngành, các cấp, hư hỏng các cán bộ, mất niềm tin của quần chúng, nhân dân, gây hoang mang, lo lắng và mất ổn định kinh tế, xã hội.
6. Chỉ một số người có điều kiện, thời cơ và sự giúp đỡ thì nhanh chóng trở thành ông chủ, số còn lại thì làm thuê, vì điều kiện tốt không phải ai cũng có. Điều kiện đó là có quan hệ từ trước, có trình độ, khôn ngoan hoặc liều lĩnh chộp giật và chuyển nghành nghề. Nên không phải ai cũng tạo được vốn để trở thành ông chủ. Khi là người lao động trong môi trường này thì chắc chắn bị bóc lột thậm tệ, vì môi trường trường đó không ổn định và đang rung lắc mạnh để chuyển mình. Con người lao động ở đó sẽ bị bóc lột thậm tệ và mất phương hướng, niềm tin ghê gớm.
7. Vậy, nếu một con người hoặc những con người nghiêm túc sống trong môi trường đó nhất định sẽ bị bật ra vì:
- Không có quan hệ hoặc không chịu quan hệ đút lót, hầu hạ, dạ vâng.
- Không có độ tàn bạo, liều lĩnh để chụp giật (nịnh trên, nạt dưới và vô lương tâm).
8. Để cải biến xã hội, con người trở nên tốt đẹp thì phải có cả một quá trình trên chứ không phải chỉ có tốt mà được, muốn mà được.
9. Nếu những con người nghiêm túc ở vào trong giai đoạn hiện nay thì hãy đi làm việc ở những chỗ có điều kiện thuận lợi cho công việc, đảm bảo cho cuộc sống và không quá vất vả để có thì giờ chăm lo gia đình, đó là một việc làm rất đúng đắn, rất phù hợp. Là bởi không ai cũng đủ khả năng mà bật ra làm ngoài và tôt đẹp được. Sau đó chọn chỗ tin tưởng, đóng góp cổ phần, cùng làm cùng chịu, để cùng nhau đi lên.
10. Để trở thành lãnh đạo thì phải có tiền chạy chức, chạy quyền, nịnh nọt, sum xoe cấp trên và điều này làm mất thể diện và nhân cách nghiêm trọng cho bản thân mà những người thẳng thắn chưa từng làm được bao giờ.
Nếu lên được trên rồi thì lại nằm trong một cơ chế lùng bùng và tất yếu phải theo sự vận hành của nó, vì nếu làm trái lại thì trái luật và đi tù. Muốn một mình một kiểu thì chỉ có riêng ra và trả tiền công cao cho người làm. Trong guồng máy đó ai ai cũng phải xoay sở kiếm thêm bằng cách gây cản trở, khó khăn cho những người khác để mong có chút cho mình. Người có chút ngoại ngữ, chuyên môn, kinh nghiệm thì bỏ ra ngoài làm lĩnh lương cao. Vậy trong nước làm gì còn người tài, giỏi, tốt nên làm sao có chức mà lại làm được việc cơ chứ, có người giúp được việc đâu mà nhờ cậy.
11. Đó là một trớ trêu của thực trạng đất nước ta hiện nay và sở dĩ vì sao cả hệ hệ thống XHCN Đông Âu đã sụp đổ vì nguyên nhân đó. Tuy nhiên, phải ổn định và dần dần thay đổi, và đó là lý do tại sao con các Lãnh đạo, người có tiền phải ra nước ngoài học, không làm cho nhà nước, mở công ty tư nhân.
12. Việc biến các nhà thầu mạnh trong nước có sức cạnh tranh như các nhà thầu Nhật, Hàn là không tưởng.:
12.1. Lãnh đạo đã ăn cánh với họ chia chác bằng cách cắt bớt qui trình, thay đổi vật liệu. Và muốn được quản lý tổng thể, tiết kiệm, chất lượng chỉ là không tưởng.
12.2. Đội ngũ quản lý bên dưới lại lĩnh lương èo uột, kém cỏi, được ràng buộc bởi một cơ chế rất vu vơ, chung chung điều khiển và anh trên nó, anh lại phải theo nó vì anh không thể làm hết đựoc các công việc Dự án, hay một công việc lớn nào. Có một số người muốn làm thì lại không có phương tiện, lương, điều kiện tối thiều cần thiết để làm.Vậy sự thành công là không tưởng.
12.3. Có muốn làm thì phải chặt chém nhà thầu, nơi mà các lãnh đạo đã chặt chém quá nửa và bảo kê cho họ rồi, làm sao mà nhảy vào được. Có vào được cũng gặp đầy nguy hiểm vì chất lượng công trình giảm, sơ hở trong thủ tục giấy tờ, lật lọng khi ăn chia không đều. Vậy đây còn mất an toàn hơn nhiều, nguy hiểm hơn nhiều.
13. Có là lãnh đạo một tỉnh xa thủ đô, xa trung ương cũng khó mà làm vì ai có thể giúp mình, cũng mình trên con đường trông gai đâu? Cơ chế sở hữu chung là vậy:
13.1. Vô trách nhiệm.
13.2. Lười lao động.
13.3. Mất đạo đức.
13.4. Không có điều kiện làm việc.
13.5. Đói rách vô cùng.
13.6. Không ai lãnh đạo.
Vậy phải có người cầm cờ, người cầm trịch, phải xây dựng được hệ thống, phải có sản phẩm, phải có sở hữu cá nhân, tư hữu để có người có trách nhiệm đứng đầu. Hệ thống công hữu tuy gọi là sở hữu tập thể mà lại chính là sở hữu cá nhân vì chính do những gia đình đó nắm, gia tộc đó nắm chế độ. Tuy nhiên, cơ chế quản lý của nó thiếu minh bạch và linh hoạt hơn tư bản nhiều, vì không có cạnh tranh lành mạnh.
14. Đứng trước tình hình đó phải biết tự lo cho mình, gia đình mình trước và cố gắng làm được những điều tốt đẹp nhất cho xã hội.
Yên tâm vì có một hệ tư tưởng đúng đắn.
Sự trải nghiệm cho dù vất vả, lận đận là do vừa làm, vừa học, luôn đau đáu “ một niềm vì nước vì dân” vì gia đình, làng xóm, nhưng không phải ai cũng có được.

Thứ Năm, 29 tháng 12, 2011

XUÂN NHÂM THÌN

Thơm ngát mùi hương, khói bốc trà,

Xuân đào đỏ thắm một năm qua,

Sáng xuân hoa đẹp hương trà ngát,

Hồn xuân phơi phới theo gió xuân.

TÂM LÀ GÌ?

" Có trời mà cũng tại ta,

Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài"

Nguyễn Du


Vậy tâm là gì? Đó là những ý nghĩ và ý nghĩ đó phải tốt, thiện, mỹ, chân. Tâm là vậy. Có tâm là có những ý nghĩ, hành động hàm chứa chân, thiện, mỹ.


Vô tâm thì không có ý thức về những vấn đề xảy ra xung quanh mình, thờ ơ với những vấn đề của người khác.


Vô tâm trong Thiền lại khác. Nó rất có tâm, nhưng tâm đó không bị ảnh hưởng bởi bất cứ vấn đề gì bên trong bản thân và bên ngoài bản thân. Vô tâm ở Thiền là một trạng thái rất cao của tâm:

"Vạn vật chi tâm"


Khi tâm được ghép với bất ký một từ nào khác thì nguyên nghĩa của nó đã thay đổi:


1. Dã tâm: Ý nghĩ hiểm độc.


2. Ác tâm: Ý nghĩ ác độc.


3. Thâm tâm: Ý nghĩ tốt đẹp mà sâu thẳm.


4. Thiện tâm: Tâm: Ý nghĩ tốt đẹp.


5. Lương tâm: Tâm tốt đẹp.


6. Phân tâm: Sự không tập trung tinh thần.


7. Tâm thần: Ý nghĩ bị xáo động mạnh, ảnh hưởng tới tinh thần, làm lo lắng, sợ hãi, mất ngủ, mệt mỏi.


8. Tâm pháp: Phương pháp suy nghĩ, định hướng cho cách sống, cách làm việc đúng đắn, tốt đẹp.

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

CON NGƯỜI, XÃ HỘI VÀ VŨ TRỤ

Con người và xã hội:





A. Để con người tồn tại và phát triển được trong xã hội thì con người phải được:





1. Lao động: Làm một công việc tạo ra sản phẩm cho mình và người khác. (Việt nam ta làm nhân công là chủ yếu: Ý thức + Tổ chức + Kỷ luật + Sáng tạo).


2. Lắng nghe, quan sát và suy ngẫm: Biết ứng xử cùng chung sống với mọi người xung quanh (Tồn tại).


3. Nhận thức và học tập: Hiểu được ý nghĩa của cuộc sống (Xây dựng niềm tin và phát triển).





B. Để cả xã hội tồn tại và phát triển trong thế giới thì xã hội đó phải:





1.Lao động: Tạo ra sản phẩm cho thế giới (Việt nam ta là làm nhân công: Ý thức + Tổ chức + Kỷ luật + Sáng tạo).


2. Lắng nghe, quan sát và suy ngẫm: Biết ứng xử cùng chung sống với thế giới (Tồn tại).


3. Học tập, nhận thức: Hiểu được ý nghĩa của cuộc sống (Xây dựng niềm tin và phát triển)



C. Ý nghĩa của cuộc sống:



1. Sinh ra, lớn nên, già đi và chết:



Đây là 1 qui luật, không ai có thể tránh được.



- Sinh ra: Ai ai cũng như nhau trên toàn thế giới này.



- Lớn nên:

Là sự khác biệt lớn nhất trên thế giới này. Nó làm nảy sinh ra rất nhiều vấn đề đối lập: Giàu - Nghèo; Cao - Thấp; Sướng - Khổ; Khỏe - Yếu; Khôn - Ngu; Cao cả, đạo đức - Tù, tội; Tự do - Pháp luật. Chúng do các vấn đề sau quyết định:

+ Học tập

+ Lao động

+ Suy nghĩ

+ Tính cộng đồng (Tổ chức)

Vì vậy, việc quản lý xã hội ở giai đoạn này là cần thiết và quan trọng nhất. Đặc biệt là việc làm.



- Gìa đi: Ai ai cũng như nhau trên toàn bộ thế giới này.



- Chết: Cơ thể phân hủy ra các chất. Hệ thống thống nhất của cơ thể bị hỏng 1 hoặc 1 số bộ phận nhất định làm toàn hệ thống tê liệt. Dừng suy nghĩ và mọi hoạt động của não.



2. Con người là 1 thành tố của vũ trụ, vậy nó phải trường tồn cùng vũ trụ.



3. Loài người tồn tại trong một khoảnh khắc của vũ trụ.



4. Vũ trụ có nhận thức và con người cũng có nhận thức.



4.1. Nhận thức của vũ trụ là sóng, hay chất vô cơ, nên sự tồn tại của nó trước và sau cả thời gian. Vì nó không phụ thuộc vào bất cứ cái gì.

4.2. Nhận thức của con người nhờ não bộ, thuộc hữu cơ, nên thời gian tồn tại ngắn. Vì nó phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố.



Con người và vũ trụ:



D. Biến nhận thức con người song hành cùng nhận thức vũ trụ: Về trí tuệ, không gian và thời gian:


1. Não muốn song hành cùng vũ trụ nó phải mở để đón nhận vũ trụ bằng cách đóng các suy nghĩ thường nhật của não. Hoặc chỉ nghĩ về một vấn đề liên tục (tụng kinh niệm Phật, nghĩ về chữ KHÔNG).



2. Não khác với vũ trụ khi nó suy nghĩ về các vấn đề


3. Não cùng lúc suy nghĩ về các vấn đề lại song hành tư duy cùng vũ trụ lập tức sẽ bị hủy hoại bởi sóng vũ trụ chèn ép sóng não (Hết sức tránh vấn đề này khi tu tập). Vậy, chỉ một là suy nghĩ về các vấn đề, hoặc hai là suy nghĩ về 1 vấn đề hoặc không vấn đề gì.



4. Não = Vũ trụ chỉ khi não là vô cơ. Vô cơ mới không phụ thuộc hữu cơ, vô cơ không phụ thuộc cơ thể sống và vượt ra được ngoài cơ thể sống.



Ví dụ: Khoa học kỹ thuật: Phim, ảnh, các tác phẩm, phàn mềm. Tuy nhiên vẫn bị hủy hoại bởi không gian và thời gian vì đó gồm nhiều chất vô cơ khác nhau.



Nó chỉ tồn tại được cùng với vũ trụ khi nó là 1 chất vô cơ: Sóng vũ trụ có tư duy.



5. Sự sinh ra của sóng vũ trụ do vũ trụ vận hành và chuyển động:



- Tư duy của vũ trụ vĩnh hằng vì Vũ trụ sống vĩnh cửu và vật chất tạo ra vũ trụ rất bền vững.

- Tư duy Con người muốn vĩnh cửu thì vật chất tạo ra con người cũng phải rất bền vững.

- Vì vậy, con người phải được hấp thụ tinh chất của vũ trụ và phải sống như vũ trụ thì mới có thể tư duy vĩnh cửu cùng vũ trụ. Đó chính là khả năng hấp thụ sóng vũ trụ để kích hoạt cho từng tế bào cơ thể thay vì chỉ ăn các thức ăn thông thường trên trái đất.

- Các nhà tu hành trên HIMALAYA đã thực hiện vấn đề này từ nghiều nghìn năm trước.


THIỀN VÀ SỰ HÒA NHẬP VỚI VŨ TRỤ

Khi dừng những ý nghĩ thì vũ trụ sẽ tràn vào từng tế bào trong cơ thể, pha loãng những tế bào đó với sóng vũ trụ, tạo ra sự mênh mang, diệu kỳ, thanh thoát của cơ thể.

Nằm thì bay bổng, nâng nâng, ngồi thì lưng thẳng, miệng cười, tâm hồn thanh thản, vui sướng.

Vũ trụ tạo ra mọi thứ, trong đó có ta, vì vậy ta là một phần của nó. Chìa khóa để ta trở về với nó chính là trí huệ, tư duy, nhận thức - phương thức phát triển cao nhất của vũ trụ càn khôn. Ta biết nghĩ thì Trời Đất, vũ trụ phải biết nghĩ và suy nghĩ của nó tương đồng với độ tuổi và độ lớn của nó, tràn ngập và bao la. Việc nhận thức về cái KHÔNG, cái phải dừng lại mọi suy nghĩ để cho dòng chảy suy nghĩ VŨ TRỤ tràn ngập trong ta, biến từng tế bào của ta cũng biết nghĩ theo nghịp điệu VŨ TRỤ mênh mang, huyền diệu.

Thứ Hai, 19 tháng 12, 2011

PHẢI TRẢI QUA THỰC TIỄN

31/7/2004

Phải trải qua thực tiễn

Để phát triển được con người phải trải qua thực tiễn và lòng kiên trì đấu tranh không mệt mỏi để mình và xã hội cùng phát triển. Qua đó họ sẽ đúc kết được những bài học vô cùng bổ ích cho bản thân và xã hội. Nhờ những con người đó xã hội sẽ phát triển.
Nếu không được trải qua thực tiễn thì khả năng của họ chỉ là bỏ đi.
Về phương pháp tư duy, nhận thức, nếu chỉ duy lý không thì không thể toàn diện để tồn tại và phát triển được. Nó cần phải có xúc cảm (sự cảm nhận tự nhiên) thì mới tràn đầy. Chúng ta quá phụ thuộc vào cái này, cái kia có sẵn để sử dụng mà phần nhiều không chịu suy nghĩ, tìm tòi, cảm nhận để vượt lên cái đã có, luôn luôn lấy cái đã có để làm khuôn mẫu cho mình. Tự nhiên, khí lực của phương Đông là cực lớn, cực hiếm, mà không biết tận dụng. Cái mà mình được ban phát, phú bẩm thì bỏ đi, ruồng rẫy. Cái của người khác chưa thể biết hết, hoặc không bao giờ biết hết thì cứ lấy làm thần tượng và áp dụng tuyệt đối theo.
Nếu Mác nói sự tha hóa của con người chính là sự bắt đầu tha hóa trong việc chiếm hữu tư liệu sản xuất. Nhưng điều này chỉ đúng ½. ½ còn lại là sai. Tại sao vậy? Vì khi họ chiếm hữu họ lại lo cho sự phát triển của tư liệu sản xuất mà họ chiếm được và cần những người lao động giúp đỡ họ. Vì vậy, mọi người cùng có lợi và tư liệu sản xuất đó tự nhiên mình họ lại phải tự đứng ra chịu trách nhiệm hộ xã hội, thế giới. Vậy họ là những anh hùng chứ không phải là tha hóa. Còn hạng chỉ biết bo bo cho mình, chẳng chịu đem tư liệu sản xuất ra nhân nó lên, tạo điều kiện cho mọi người thì hạng người đó mới là đại tha hóa.
Cơ sở của sự phát triển của con người, xã hội là:
1. Lao động không mệt mỏi.
2. Liên tục học hỏi nâng cao kiến thức
3. Truyền thụ kinh nghiệm cho mọi người.
4. Lòng yêu thương đồng loại, tự nhiên và vũ trụ.
5. Đầu tư những gì mình đã có để tạo dựng những điều to lớn, vĩ đại hơn.
Nếu xã hội nào tạo ra được nhiều người như vậy và duy trì trong một thời kỳ dài thì xã hội đó sẽ đi đầu trên thế giới này, vũ trụ này và sẽ bất diệt.
Ở ta thiếu vắng một cái rất quan trọng, đó chính là sự liên thông thường xuyên với thế giới bên ngoài qua những người làm việc trực tiếp làm việc và học tập với quốc tế , để trao đổi kiến thức thực tiễn của ta và của họ đẻ làm đối trọng so sánh, nghiền ngẫm và lựa chọn sự hợp lý tiến bộ. Những vấn đề này chỉ được giải quyết khi dân tộc có những con người được tiếp xúc với những gì tiên tiến nhất trên thế giới và có đầy đủ tố chất Việt, sau đó mong về nước áp dụng.

CÁI CHUNG VÀ CÁI RIÊNG

28/7/2004
Khi xưa đất nước bị xâm lăng, quyền lợi của mỗi con người, mỗi gia đình đều bị ảnh hưởng nên mọi người phải có trách nhiệm, đoàn kết đứng lên bảo vệ cái chung.
Tới thời bình những người đó điều kiện thuận lợi thì từ từ vun vén cho bản thân rồi mọi người thấy thế bắt chước theo và dần dần tạo thành trào lưu và sự vun vén trở thành sự vơ vét và bất công xã hội xảy ra. Tới một thời gian nào đó các thế lực lớn trong xã hội mâu thuẫn với nhau về quyền lợi vơ vét, đứng ra tranh giành quyền lợi và chiến đấu với nhau. Xã hội lúc đó náo loạn và nhân dân sẽ rất điêu đứng, lầm than. Xã hội phong kiến, xã hội xã hội chủ nghĩa đều xảy ra như vậy. Tại sao vậy?
Xã hội phong kiến quyền lợi của nhân dân không được chăm lo do các quan lại quá tham lam và nền sản xuất mang tính tự cung, tự cấp, tự sản, tự tiêu, hàng hóa không được tạo ra và xã hội không có cơ sở vật chất dồi dào. XHCN cũng tương đương xã hội phong kiến, vì hàng hóa không có sức cạnh tranh và không dồi dào do cung cách quản lý không hướng mục tiêu vào nâng cao năng suất, lao động, tạo ra những sản phẩm hấp dẫn, có chất lượng, giá cả hợp lý với mức độ toàn thế giới. Tư bản giải quyết được vấn đề này do họ chấp nhận xã hội có vơ vét, vun vén và họ cũng vơ vét, vun vén toàn thế giới và đã tạo ra những giá trị khổng lồ. Tuy nhiên, để tiếp tục tạo ra nhiều giá trị họ đã đầu tư lại vào phương tiện làm việc và con người làm việc, qua đó năng suất, lao động, chất lượng và sự hấp dẫn của hàng hóa tăng lên rất nhiều. Tuy những người có giá trị tài sản lớn không nhiều, nhưng giá trị tài sản của họ chiếm 2/3 giá trị tài sản trên thế giới này. Do tài sản là của họ nên họ bảo vệ bằng mọi cách, kể cả gay chiến trên toàn cầu để bảo vệ tài sản của họ. Họ rất có trách nhiệm với tài sản của mình. Để tạo ra của cải vật chất họ lại tiếp tục đầu tư và thế giới lại phát triển hơn và những người làm công có điều kiện tốt hơn trong cuộc sống bản thân và cộng đồng. Tích lũy lâu dần vấn đề này sẽ tạo ra nhiều điều kiện tốt hơn cho xã hội.
XHCN và phong kiến tiền bạc lấy được không bỏ ra đầu tư , phát triển sản xuất, mọi người không có điều kiện cải thiện cuộc sống và bất công sẽ rất lớn. XH phong kiến không có sản xuất hàng hóa. XHCN thì của cải là của chung, nên không ai có trách nhiệm với nó, ai ai cũng thả phanh vơ vét, để rồi đi mua sắm hàng hóa của tư bản và không chịu đầu tư sản xuất như tư bản nên sự sụp đổ là nhanh chóng và tất yếu.
Vì vậy, để ổn định và phát triển, thì nhất định phải có hai yếu tố cùng tồn tại và phát triển, mặc dù chúng đối lập nhau, nhưng cùng thống nhất chung:
1. Tài sản tập trung vào tay tư nhân (tạo ra trách nhiệm và quyền lợi).
2. Tư nhân phải bỏ tiền ra để đầu tư, để duy trì, phát triển số tài sản của mình, đồng thời qua đó tạo ra lợi ích cho cộng đồng xã hội.
Nếu chỉ có vấn đề 1; 2 tồn tại sẽ dẫn tới bất hợp lý và bất ổn định xã hội, xã hội sẽ bị phá vỡ do chính sự bất ổn lâu dài của nó.
Nếu chỉ có vấn đề 1 tồn tại thì nhân dân lấy gì mà sống.
Nếu chỉ có vấn đề 2 tồn tại thì xã hội sẽ không ai đầu tư, quản lý.
Cho nên: Tích lũy tư bản: Tích lũy vốn.
Đầu tư tư bản: Duy trì phát triển vốn; Tạo điều kiện cho cuộc sống của nhân dân, xã hội phát triển. Sẽ tạo quan hệ, phát triển kinh tế, nắm cơ hội. Tạo điều kiện hàng hóa gia tăng, chất lượng, tính quốc tế.
Vì vậy, phải xây dựng được những tập đoàn kinh tế toàn cầu để tích lũy vốn, lao động, kinh nghiệm mới có khả năng phát triển đất nước: Thị trường quốc tế (ok); Thị trường trong nước (ok); Cơ sở vật chất (ok); Nhân lực cỡ quốc tế (ok); Tập trung sức mạnh tổng thể trong nước của các ngành, người (no) – (XHCN rất khó tập trung) và có sự trợ giúp của các tổ chức, chính phủ quốc tế (ok).

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

nhân dân ta anh hùng

Tối qua trong chương trình thời sự của đài truyền hình VTV1 công bố lượng kiều hối của bà con Việt kiều gửi về trên toàn thế giới là 9 tỷ usd mặc dù tình hình kinh tế thế giới rất khó khăn và quản lý kinh tế trong nước thì vô cùng bi bét. Qua đó để thấy rằng bà con ta hay nhân dân Việt Nam thực sự tuyệt vời về:

1. Chăm chỉ lao động.

2. Chịu thương chịu khó.

3. Năng động, sáng tạo.

4. Yêu nước thương nòi.

5. Tự do, tự tại, không bị phụ thuộc vào ai.


Trong khi trong nước thì nào là Đảng, Chính phủ, các Bộ, Ngành, Địa phương, vv... và vv... bao nhiêu là tầng, nấc quản lý mà lãi lờ từ tổng sản phẩm 100 tỷ usd chắc cũng chỉ 3 - 5 tỷ usd là cùng (3%-5%). Có nghĩa là chỉ bằng 1/3 - 1/2 tiền kiều hối của bà con gửi về. Trong khi đó bà con phải tự bươn trải, không có chính phủ mình giúp đỡ, tự thân vận động làm đủ thứ nghề nghiệp từ lao động chân tay cho tới trí óc siêu phàm, nhưng trong lòng luôn hướng về cố quốc, bố, mẹ, người thân, đồng bào.


Qua đây các cơ quan lãnh đạo, quản lý trong nước phải tự rút kinh nghiệm, phải tự biết học hỏi bà con kiều bào phương pháp tư duy, cách thức quản lý, làm việc cho hiệu quả, phát triển. Phải cảm ơn đồng bào, cảm ơn các nước mà đồng bào đang hết mình làm việc tại đó. Đúng là nhân dân ta rất anh hùng.

Thứ Sáu, 9 tháng 12, 2011

NHỮNG SỰ BIẾN ĐỔI LỚN



Việt Nam sau 1000 năm Bắc thuộc mới đủ kiến thức về quân sự, giáo dục, kinh tế, chính trị để tự độc lập được. Thật không phải dễ dàng gì!




Nhật bản dựa vào phương Tây cách tân 100 năm mới bằng phương Tây. Sau thế chiến thứ 2 phải nhờ Mỹ và phương Tây giúp đỡ mới có thể được như ngày hôm nay.




Nếu chỉ có mình mạnh giỏi thì chưa đủ, phải nhờ cả vào ngoại lực. Đức,Ý cũng vậy, sau chiến tranh thế giới thứ 2 phải nhờ vào Mỹ cả.




Trở lại Cách mạng 8/1945 nếu không có chiến thắng phát xít của Liên Xô và phe đồng minh thì khó thành công, hay nếu không có phe XHCN thì không có Điện Biên Phủ và 30/4/1975. Phải dựa vào nhau mà sống, phải dựa vào những thế lực mạnh mà tiến lên.




Hiện tại, nếu không đổi mới, dựa vào vốn vay cùng những trợ lực từ bên ngoài, thì bây giờ dân ta vẫn khổ như bao cấp, mặc dù tình cảm xưa nay ít thay đổi.




Nói chung phải lao động, học tập liên tục theo cái tiên tiến nhất trên thế giới thì mới có sự tiến bộ và sự lao động học tập đó phải đúng đắn, theo hướng phục vụ sự nghiệp chung, phục vụ nhân dân, nhân loại.




Các ban QLDA lớn Việt nam nếu không có tư vấn, nhà thầu nước ngoài, đặc biệt là tư vấn Nhật thì lãnh đạo không thể đứng vững được. Vì kinh nghiệm thi công, giám sát, thiết kế năng lực quản lý ta còn tản mạn và rất non yếu. Tuy vậy, đời sống của đa số anh em cán bộ ta thì lại rất khó khăn vất vả trước sức ép tiến độ, chất lượng và tiền lương phục vụ đời sống và công việc. Hầu hết họ không trụ được lâu và hay chuyển đổi công việc tới những nơi có thu nhập cao hơn chút đỉnh. Cho nên kinh nghiệm, kiến thức ở các Ban QLDA lớn cũng không tụ được và Việt Nam rất khó có được đội ngũ QLDA sánh tầm quốc tế, mặc dù nước ta còn phải xây dựng rất nhiều siêu dự án để phát triển đất nước, nhưng vẫn phải thuê người nước ngoài quản lý hộ. Và nghiễm nhiên đội ngũ quản lý nước ngoài ta thuê ăn hết phần của cán bộ quản lý DA trong nước, ăn tới mức xa hoa, thừa thãi theo đơn giá quốc tế cao nhất. Nhưng chịu trách nhiệm chính lại là cán bộ ta và hậu quả, kết quả DA lại là dân ta hưởng, dân ta chịu. Tiền họ nhiều tới mức mua được cả các Giám đốc Ban DA lớn hàng đầu của ta (Nhưng so với tiền DA thì lại thấm là bao?). Vì vậy, họ đưa gì, Lãnh đạo ta ký hết, anh em cán bộ DA ra rìa, điều này bóp chết sự phát triển của các BQL DA cũng như triển vọng nghề nghiệp của từng cán bộ DA.




Việc sửa đổi, thay thế cách quản lý DA này không thể một người có thể làm được, vì nó là cả một hệ thống từ TW tới địa phương. Nó cũng phải dựa vào bên ngoài, hay sự đồng bộ của các ngành các cấp. Hay những ngành cơ bản nhất của đất nước, mà điều này lại chưa xảy ra? Do vậy, phải chờ đợi khi thời cơ tới, có nghĩa là sự mở cửa sâu hơn, áp lực từ bên ngoài bắt ta phải theo các chuẩn mực quốc tế, sự đầu tư của Mỹ và các nước tiên tiến nhiều hơn cả về tài chính lẫn kỹ thuật công nghệ. Lúc đó mới có thể chuyển đổi được.




Một mình lội ngược dòng 10 năm 2/3/1999 - 15/10/2009 thì chỉ nhận được những guồng quay bất tận của sự trì trệ và lạc hậu cùng thói vô trách nhiệm, thiếu hiểu biết của đội ngũ Lãnh đạo các ngành, các cấp, các tập đoàn, tổng công ty trong nước.

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

MỤC TIÊU NHỚN

19/4/2003

Để đạt được mục tiêu lớn, đích phi thường thì không thể chỉ có phấn đấu vươn lên vượt qua khó khăn ngày một, ngày hai.


Mà đó là cả một quãng đường dài kiên trì, bền bỉ, từng bước, từng bước không mệt mỏi trong học tập, rèn luyện, lao động, quan hệ, nhìn nhận, đánh giá và ổn định gia đình không ngừng.


Hiện tại trong cơ chế & xã hội hiện nay không thể tránh khỏi những bực bội, nhức nhối hàng ngày, vì đây là một căn bệnh đã diễn ra quá lâu, kể từ thời mở cửa.


Để chữa trị căn bệnh đã quá nặng mà chỉ khó chịu, chửi bới, buồn chán, lảng tránh thì nó chỉ thêm nặng, thêm đau đớn và mình mệt mỏi hơn thôi.


Chỉ có vượt lên, theo dõi nó sát sao, từng bước ngăn chặn, đẩy lùi, đưa tổng thể dần tới khỏe mạnh, cường tráng, một dân tộc Việt thực sự.

THAM NHŨNG

4/8/2011


Chắc là lãnh đạo họ đã quá hiểu qui luật kinh tế xã hội Việt nam nên tình trạng tham nhũng mới đến nông lỗi này. Tuy nhiên, việc quan trọng hơn là họ quên mất một việc là của lấy được phải được đem đầu tư lại chứ không chỉ để riêng mình và gia đình mình dùng và phải học cách quản lý tiên tiến đã có sẵn của tư bản để nhân tài sản của mình và xã hội lên.

Thứ Ba, 6 tháng 12, 2011

HAI MẶT CỦA MỘT VẤN ĐỀ PHÁT TRIỂN

26/8/2004

Để phát triển ổn định, bền vững cho mỗi con người hoặc cả dân tộc thì phải có hai điều cốt yếu phải thực hiện nghiêm túc và không bao giờ được từ bỏ:


1. Luôn luôn giữ gìn bản sắc truyền thống = Phát huy nội lực.

2. Không bao giờ được đóng cửa với quốc tế = Hấp thụ bên ngoài.

(Luôn mở cửa để đón nhận quốc tế)


Ví dụ:

Trong nước: Các thời Đinh, Lý, Trần, Lê và Hồ Chủ Tịch, Nguyễn Văn Linh.

Quốc tế: Đặng Tiểu Bình, Nhật Hoàng


Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

TỪ VÀ NGHĨA CỦA TỪ

1. Từ ngữ, câu cú diễn tả ý nghĩa của một vấn đề. Người diễn đạt rõ nghĩa và người đọc, người nghe am tường thì vấn đề sẽ rất sáng tỏ, dễ hiểu, nhớ lâu dù vấn đề đó rất khó và phức tạp. Và ngược lại.


2. Từ ngữ, câu cú cũng là phương tiện để đưa người đọc vào vấn đề, giải thích vấn đề một cách sát thực (chân thực nhất), hay cũng là hiểu chính xác vấn đề.


3. Thế hệ các nhà trí thức Việt nam giai đoạn 1930 - 1945 học rất giỏi và giỏi chuyên môn là vì họ nắm vững ngữ nghĩa của từ Việt đặc biệt là Hán - Việt và tiếng Pháp. Vì Hán - Việt chiếm 90% trong tiếng Việt và nó là phương tiện chủ yếu để truyền tải thông tin và diễn tả vấn đề. Cho nên hiểu và nắm vững từ Hán Việt rất quan trọng. Hiện nay các thế hệ học sinh sau 1945 không còn được nắm vững ngữ nghĩa Hán Việt như các cụ xưa và ngoại ngữ cũng yếu nên sự tham khảo kiến thức chuẩn quốc tế khó khăn hơn. Do vậy, số lượng tri thức tầm cỡ quốc tế cũng ít hơn trước, mặc dù dân số đông gấp 4 lần và mọi điều kiện kinh tế, chính trị, khoa học, giáo dục tiến bộ gấp 1000 lần.


Ví dụ:


Hàm số là bao hàm (gồm) các biến số (số biến đổi) tương ứng với nó được biểu diễn bởi một công thức liên hệ, y = f(x).

Chủ Nhật, 4 tháng 12, 2011

TỰ LỰC, TỰ CƯỜNG

"Người quân tử noi theo trời mà hành động mạnh mẽ như trời" - Kinh Dịch




Để tồn tại trong tự nhiên và xã hội con người ta phải rèn luyện hai vấn đề cơ bản là học làm người và giỏi một nghề: "Nhất nghệ tinh, nhất thân vinh".




Hiện tại trong xã hội ta cả làm người và làm nghề đều đang bị trục trặc, chưa đến nơi đến chốn. Nên mốt nhiều gia đình đem con tới doanh trại quân đội để nhờ rèn rũa ý thức, tổ chức, kỷ luật vì ở trường học và gia đình không thể đào tạo được. Kết quả cũng chỉ một vài tháng và con người hơi giống cái máy nghe theo mệnh lệnh.




Mình đã làm cho Hyundai gần 10 năm và phụ trách các công ty lớn của Nhật bản xây dựng cho thủ đô Hà nội gần 10 năm thì thấy cái quan trọng nhất để trở thành một công dân của thế giới là con người có ý thức, tổ chức, kỷ luật và thành thạo một nghề nhất định là đủ.




Thế làm thế nào để đào tạo ra những con người như vậy?




Cách 1: Xã hội vẫn thường làm là gửi con đi nước ngoài học để họ rèn rũa cho những tính cách trên. Kiểu này tốn tiền, nhớ con và kết quả không chắc chắn lắm vì rào chắn ngôn ngữ khi học và văn hóa khác biệt.




Cách 2: Đi làm cho các doanh nghiệp nước ngoài, liên doanh tại Việt nam. Cách này có tiền và có môi trường văn hóa gần gũi, nhưng không phải ai cũng vào được vì đầu vào sàng lọc rất khó. Ai trải qua những môi trường này thì rất vững chãi và hòa hợp nhanh vì vừa học vừa làm ngay trong nước, cạnh gia đình, có tiền tiêu.




Cách 3: Là phương cách tổ hợp từ các cụ xưa với tình hình xã hội hiện tại, để ai ai cũng có thể đạt được ý thức, tổ chức, kỷ luật và tư duy ngay khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Đó là rèn luyện võ thuật dân tộc hàng ngày và hàng tuần. Đây là một kinh nghiệm của tôi sau rất nhiều năm mới phát hiện ra. Thực ra không hiểu sao tôi học không được giỏi giang cho lắm nhưng từ khi ra trường tới nay hầu như thi đâu đỗ đấy, làm gì cũng tốt, đúng hẹn và đều được mọi người tôn trọng. Tôi được luyện võ cổ truyền Nhất Nam từ thiếu niên, lúc đó tôi rất yếu kém về nhiều mặt. Nhưng tôi tập rất chăm chỉ hàng ngày và kiên trì nhiều năm tháng. Kết quả là ý thức công việc, bản thân, xã hội cao; tổ chức cuộc sống, tuân thủ tổ chức thành thạo; kỷ luật như sơn và kỹ năng tư duy rất tốt trong mọi vấn đề, cách đặt vấn đề và giải quyết vấn đề nhanh, gọn, dứt khoát, chính xác. Tôi thiết nghĩ cách này rẻ, hiệu quả và phù hợp cho mọi gia đình trên đất nước ta vì không phải ai ai cũng có điều kiện cho con cái ra nước ngoài học hay thi đỗ vào các cơ quan nước ngoài, liên doanh để làm việc. Ngoài ra các cháu còn có thể lực tốt, sự tự tin vào bản thân trong mọi tình huống và một vấn đề quan trọng nữa là tiếp nối được mạch nguồn bất khuất của dân tộc.




Nói tóm lại để theo và tiến kịp quốc tế ta có thể sử dụng ngay những chất liệu sẵn có của tổ tiên truyền lại để giáo dục, đào tạo ngay tại chỗ các thế hệ học sinh, sinh viên trên toàn quốc võ cổ truyền dân tộc, mà võ Nhất Nam là một bộ phận thì có thể đạt được những yếu tố cần và đủ: NGƯỜI VÀ NGHỀ


* Ý thức, tổ chức, kỷ luật.


* Phương pháp tư duy:

+ Học lấy tinh, không cần học nhiều; Hiểu nhiều, luyện ít.

+ Đặt vấn đề và giải quyết vấn đề.


* Sức khỏe, tự tin và yêu nước, yêu con người, yêu tự nhiên


Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

TƯƠNG LAI CỦA THẾ GIỚI

3.11.2004

Lịch sử thế giới từ cổ đại bao gồm những nhóm người, bầy đàn nguyên thủy, đến bộ tộc, rồi các nhà nước nhỏ, nước lớn. Để hình thành và tập hợp được như vậy, nó đã xảy ra những xung đột đẫm máu, những kẻ mạnh, mưu trí đã trở thành thủ lĩnh cầm đầu. Khi nền sản xuất (bao gồm phương thức sản xuất và lực lượng sản xuất) chưa phát triển tới độ tự quản được thì nhà nước vẫn phải tồn tại vì nhu cầu nội tại của nó và chưa có những yếu tố bên ngoài làm ảnh hưởng nhiều tới nó: kinh tế, chính trị, văn hóa.....


Tuy nhiên, do khoa học công nghệ phát triển, các tập đoàn kinh tế ngày càng lớn mạnh và mở rộng ra khắp cả thế giới, nó thâu nạp một cách hòa bình những con người và phương thức sản xuất, công nghệ tiên tiến nhất trên thế giới, nó mang lại lợi ích cho mọi con người và toàn bộ nhân loại. Do vậy, các tập đoàn sẽ dần lớn mạnh và sức mạnh kinh tế của nó có thể lớn hơn nhiều các quốc gia và ảnh hưởng mạnh kinh tế, chính trị toàn cầu.


Các tập đoàn lớn sẽ hợp nhất các tập đoàn nhỏ bằng cách chèn ép, mua lại và cuối cùng sẽ chỉ còn duy nhất 1 tập đoàn và thế giới sẽ thống nhất chung 1 nhà. Tuy quá trình hợp nhất khó tránh khỏi sự thiệt hại về kinh tế của tập đoàn yếu hơn, nhưng máu chảy, đầu rơi là rất ít, hoặc không có so với các cuộc chiến tranh chiếm đất đai đãm máu khi xưa.

Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011

LỢI ÍCH

18.2.2005

Mọi vật đều chiến đấu cho lợi ích của mình, tuy nhiên lợi ích đó phải phù hợp với lợi ích chung thì mọi vật mới tồn tại cân bằng, hài hòa và tất cả đều phát triển. Vì vậy, lợi ích chung và riêng phải rõ ràng, cụ thể để mọi người cùng nhìn thấy và xác định rõ được phương pháp đạt được lợi ích cho chính mình.


Ở ta, cả 2 lợi ích chung và riêng đều mù mờ và rất khó đạt cả cùng một lúc. Được chung thì hỏng riêng và ngược lại.


Khi lợi ích cá nhân đặt lên hàng đầu và quá cao nó có thể dẫn tới phá vỡ tính hệ thống ổn định đang có, ảnh hưởng lớn tới lợi ích chung. Nếu quá vì lợi ích chung mà bỏ qua lợi ích riêng thì bản thân và gia đình đều bị thiệt thòi nặng.


Vì vậy, việc điều tiết 2 lợi ích (hài hòa các lợi ích) chung và riêng là cặp công việc quan trọng cho mỗi con người, gia đình và mỗi quốc gia. Phải hài hòa và biết thế nào là đủ.

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

LÒNG YÊU NƯỚC CỦA DÂN NAM

Sự thành bại của Việt Nam trong suốt quá trình lịch sử dựa trên lòng yêu nước. Đó là chất liệu quan trọng nhất làm nên sự thăng trầm của nó. Lúc nào lòng yêu nước được thức tỉnh thì cả dân tộc ầm ầm đứng dạy, đi tới vinh quang. Ngược lại, khi lòng vị kỷ xuất hiện, thì tranh chấp, chiến tranh, đói kém sẽ liên miên xảy ra.

Chất liệu của lòng yêu nước đã giúp Việt Nam vượt qua vô vàn thử thách cực kỳ khắc nghiệt trong suốt mấy nghìn năm qua. Tự hào thay, may mắn thay, hạnh phúc thay dân tộc ta có một chất liệu đáng quí đến vậy.

Vậy, hãy duy trì nó, phát triển nó, thổi hồn dân tộc đó vào tâm hồn của mỗi con người để tất cả cùng tiến bước, đứng lên, đủ sức mạnh, kịp nhân loại và đi cùng nhân loại.

TÊN NƯỚC VÀ QUỐC CA

Việt Nam:


Việt: Vượt lên, vượt qua gian lao, vượt qua khó khăn, không thể ỷ lại, không thể trông chờ, lười biếng và phải chủ động tiến lên.


Nam: Phương Nam, hướng Nam, ngoảnh mặt về Nam mà xưng Cô với thiên hạ, làm nhà quay hướng Nam, "Thà làm ma nước Nam còn hơn làm vương đất Bắc" - Trần Bình Trọng.


Vậy, Vượt (Việt) về Nam là tốt nhất với dân Nam. Kết hợp cả hai chữ sẽ tạo ra sức mạnh và sự bền vững, vì chỉ có vượt lên về phía tốt đẹp mới mong có sự sung sướng.


Các Cụ đặt tên cho Nước thật ý nghĩa và sâu xa, đúng với số phận (phải vượt lên), lịch sử (dân Việt), địa lý (vượt về Nam) và sự trường tồn của Nước.


Lời quốc ca: "Tiến lên, tiến lên, nước Việt Nam ta vững bền" cũng chẳng phải là ý nghĩa tên của Nước ta đó sao.

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

TIẾNG HÁT TRONG ĐÊM

Tiếng hát trong đêm

Làng tôi là làng lúa làng hoa xưa, xưa và nay có chợ hoa nổi tiếng cả Hà nội. Chợ kinh doanh về đêm tới sáng trên dải đất tâm linh của đền, đình, chùa và gần Phủ Tây hồ.
Nhà tôi sát cạnh chợ, lúc nào cũng được ngắm hoa đẹp, nhất là về đêm, những ngày kỷ niệm. Hoa đẹp, nhiều loại, nhiều màu, nhiều hương sắc là thứ đặc biệt mà thiên nhiên ban tặng. Tuy nhiên, cạnh chợ, có một thứ đặc biệt hơn là TIẾNG HÁT TRONG ĐÊM, hay là hồn hoa kết tinh mà hát lên những câu ai oán khi kết thúc đời hoa của mình cho thiên hạ hưởng thụ. Tiếng hát cất lên từ gần nửa đêm tới tờ mờ sáng thì hết, nửa đêm nào, rạng sáng nào cũng vậy, đã là cả mấy chục năm rồi. Tiếng hát lúc thì lanh lảnh, khi thì ồn ào, rên rỉ, lúc thì chết lặng chỉ còn tiếng nhạc thác loạn không dừng. Mọi người xung quanh đều được nghe tiếng hát mà không phải trả tiền, nhưng ai nghe tiếng hát đó cũng thấy mệt mỏi, ức chế, bức xúc, khó chịu, vì đó không phải là âm nhạc nghệ thuật mà là tiếng kêu ai oán, hờn tủi, tức tưởi, đau khổ vì các loài hoa không được sống tiếp cuộc đời tươi đẹp của mình, sớm phải lìa bỏ lúc đẹp nhất để phục vụ thiên hạ. Có rất nhiều người thích tham gia vào canh hát đêm đêm để cảm nhận hồn hoa lúc lìa đời, tiếng hát của họ cùng hoa chợp chờn, say đắm, nỉ non, man dại chập chùng cùng bóng đêm. Nó mang lại sự sảng khoái, xua đi những ưu phiền cuộc sống và thăng hoa những cảm xúc mới, cảm xúc chỉ có về đêm. Nhưng hồn hoa đồng thời nó cũng lấy đi dương khí, tinh lực của con hát, người hát, để lại sự ủ rũ, bạc nhược, thất thần, lo sợ, xanh xao trên mỗi con người gầy gò, xiêu xiêu mà mới ngày hôm trước còn hồng hào, béo tốt. Hàng xóm xung quanh ai cũng khó chịu, bực bội về đêm, nhưng ai cũng phải chịu đựng vì có người khó ngủ sang đó nói chuyện với tiếng hát kết quả đi về với tâm trạng lâng lâng của một thứ âm nhạc mới chưa bao giờ được nghe trong đời. Chính quyền sở tại, Thành phố cũng bất lực sung sướng với tiếng hát vì khi tới đó hành xử, kết quả nhận được cũng lâng lâng trở về với cả âm nhạc lẫn quà âm phủ rất nhiều trên tay, thứ quà đó tiêu dùng lẫn được với dương gian.
Làm thế nào mà tôi sống được cạnh đó, chịu đựng cùng gia đình và mọi người trong suốt nhiều năm và cả nhiều cuộc đời, đấy cũng là một khả năng, một may nắm, một thử thách phải liên tục nỗ lực vượt qua hàng ngày. Thiền định, chỉ có thiền định để hòa tiếng hát đó với âm thanh của vũ trụ bao la làm cho loãng đi mới có thể chịu được. Thế là hằng đêm tôi thiền, lúc thì nằm, khi thì ngồi, chăm chỉ và đều đặn, nhất là khi tiếng hát cất lên cho đến khi ngừng. Có những lúc tiếng hát im bặt có lẽ do nó yếu quá, buồn quá cho số phận mình, nhưng có khi nó lại tức tưởi hơn, gào rú hơn vì thương tâm, vì đau đớn vì uất hận cho cuộc đời bạc bẽo của các loài hoa. Nhờ vậy mà tâm linh của tôi tăng trưởng rất mạnh vì bị thúc ép phải tập đều đặn, nỗ lực chống lại tiếng hát, hòa nó với âm thanh chung của vũ trụ, nghĩ lại mà thấy cảm tạ nó, thương nó nhiều hơn là bực về nó. Ôi số phận loài hoa cùng tiếng hát hẩm hiu lại mang lại cho tôi sức sống bất tận. Phải chăng đó là âm dương, đó là hai mặt của một cuộc sống đối lập mà luôn tồn tại, hỗ trợ cho nhau cùng phát triển. Cái buồn của của nó được tôi hòa vào vũ trụ, công phu tôi hòa nó tôi tăng trưởng tâm linh, những người phục vụ, giúp đỡ nó lại có quà cáp để sống và thăm nuôi gia đình cùng khoản lương eo hẹp của nước nhà.
Hay tại tôi tu tập thiền định mà Trời Phật cử nó đến hỗ trợ và thử thách tôi trên con đường tiến tới chính pháp suốt nhiều năm tháng. Nếu thật thì đó là một sự giúp đỡ thật tâm vô cùng to lớn mà tôi có được trong cuộc đời này, sự giúp đỡ vô tư, trong sáng để tôi hoàn thành sự nghiệp bản thân.

Thứ Sáu, 25 tháng 11, 2011

QLDA ODA PHẢI XUẤT SẮC CHUYÊN MÔN VÀ ĐẦY TRÁCH NHIỆM

2006

Tất cả chúng ta đều hiểu rằng, bất cứ một nền kinh tế đang phát triển nào trên thế giới đều rất cần những nguồn vốn khác nhau để phát triển. ODA là một trong những nguồn vốn quan trọng đóng góp cho sự phát triển đó. Ở VN ta, nguồn vốn ODA được đưa vào từ đầu những năm 90 của thế kỷ 20, đã góp phần rất quan trọng trong sự phát triển kinh tế xã hội đất nước, đặc biệt là hệ thống cơ sở hạ tầng như đường quốc lộ 18, hệ thống cầu đường sắt miền Trung, Nhà máy Nhiệt điện Phả Lại II, cầu Kiền (Hải Phòng), hầm Thủ Thiêm, cầu Thanh Trì... Ngoài việc phát triển kinh tế xã hội, các dự án ODA còn tạo ra đội ngũ rất hùng hậu, từ những người công nhân lao động cho tới kỹ sư, trí thức, có phong cách làm việc theo tiêu chuẩn quốc tế, tác phong công nghiệp, thu nhập cao. Điều đó khó mà có được từ các dự án trong nước hay từ các giảng đường đại học. Qua 20 năm đổi mới và sau thời gian làm việc trực tiếp với các tập đoàn nước ngoài, đội ngũ ấy đã có được những bài học kinh nghiệm về đẳng cấp chất lượng quốc tế cho sản phẩm của mình làm ra và đặc biệt là yếu tố con người đạt đẳng cấp quốc tế. Hàng trăm nghìn con người đó đã được đào tạo, ít thì 6 tháng, nhiều thì 20 năm, sẽ là nguồn lực vô cùng quý giá và hữu ích để đất nước nhanh chóng hội nhập và cạnh tranh trên thị trường quốc tế, nếu được chú ý thích đáng và có một vài tổ chức chức tập hợp họ lại. Để phát triển các tập đoàn Việt Nam, nhất định phải có được những con người như vậy.
Tuy nhiên, việc sử dụng đội ngũ đã kinh qua các dự án quốc tế ở Việt Nam cũng không phải dễ nếu không có những còn người lãnh đạo có đủ trình độ quốc tế và có tâm đức, hết lòng vì đất nước, vì nhân dân, người lãnh đạo phải mẫu mực, gương mẫu. Thực tế cho thấy, các công ty, tập đoàn danh tiếng trên thế giới không thể tồn tại trên cơ sở lừa dối khách hàng, giảm chất lượng sản phẩm. Vì sẽ không có ai tin tưởng và sự sụp đổ là chắc chắn. Do đó, những người lãnh đạo, ngoài yêu cầu xuất sắc về chuyên môn thì đạo đức, trách nhiệm và sự gương mẫu được đặt lên hàng đầu. Nhờ vậy, công ty, tập đoàn của họ phát triển khắp nơi trên thế giới và tạo ra sự phồn thịnh chung cho loài người.
Nếu người lãnh đạo chỉ lo cho bản thân, bòn rút của chung thì lúc đầu sẽ thoả ý muốn của mình và một nhóm người xung quanh, nhưng sau này sản phẩm của họ làm ra không có ích cho mọi người, xã hội thì sự loại bỏ là đương nhiên và uy tín, niềm tin từ đó cũng sẽ mất đi nhanh chóng. Mất đi niềm tin thì không ai sẽ theo mình, không ai tin mình và sản phẩm của mình làm ra sẽ không có ai sử dụng, tự mình sẽ đi vào ngõ cụt. Nhỏ thì một công ty sẽ ra đi, lớn thì cả nền kinh tế của đất nước suy sụp.
Trở lại về vấn đề ODA, nhà tài trợ có muốn cố gắng đầu tư, nhưng nếu gặp phải hệ thống lãnh đạo dự án không đủ tầm kiểm soát, chỉ lo cho lợi ích của bản thân thì hậu quả là đội ngũ công nhân sẽ đói kém do không được chăm lo thoả đáng, đội ngũ trí thức, kỹ sư bị mê hoặc theo thói vô trách nhiệm, ăn chơi sa đoạ của lãnh đạo. Nhà tài trợ, với những con người cụ thể của họ đang ngày ngày tham gia giám sát dự án, cũng bị ép phải làm theo, không thì bị hệ thống lãnh đạo dự án tham lam dùng mọi thủ đoạn trục xuất, làm cho mất việc, mất danh dự và gia đình đói kém.
Tất cả những điều đó đủ tạo ra sự rời rạc, mất tính hệ thống, ai ai cũng chỉ lo cho riêng mình, sự nghiệp chung của xã hội, cái mà các nước đang phát triển rất cần lại bị tuột mất.
Vì vậy, đội ngũ lãnh đạo tiếp nhận, sử dụng và quản lý các dự án ODA cực kỳ quan trọng. Nó đòi hỏi những con người hết sức xuất sắc về chuyên môn, có trách nhiệm với xã hội, gưỡng mẫu, mẫu mực trong lối sống để nhà tài trợ ODA có niềm tin, người công nhân lao động có thêm lương bổng, kỹ sư, trí thức có cái mà noi theo phấn đấu, tính hệ thống, thống nhất được hình thành và phát triển. Khoa học công nghệ chân chính, chất lượng được nhanh chóng tiếp thu, chấp nhận để tiến kịp với quốc tế, đất nước sớm thoát khỏi lạc hậu, nghèo nàn.

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

PHONG CÁCH QUỐC TẾ, HỘI NHẬP

17/5/2007

Tại sao ngay tại thời đại Hồ Chí Minh còn sống mà phong cách làm việc khoa học, trách nhiệm, nhiệt tình lại không đạt tới chuẩn thế giới? Là do sản phẩm chỉ phân phối mà không xuất khẩu được, nên không có sự cố gắng của từng con người. Tuy chỉ Hồ Chủ Tịch có tư tưởng và phong cách tốt cũng không đủ vì không xây dựng được một hệ thống sản xuất có hiệu quả. Nhưng đây là thời gian chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử mấy nghìn năm dựng nước và giữ nước nên kháng chiến đẩy lùi chiến tranh quan trọng đối với vận mệnh của dân tộc hơn là làm kinh tế. Do vậy, không thể trách cứ được, thời điểm nào phải phù hợp với thời điểm đó.


Muốn xây dựng những con người có trách nhiệm, hiệu quả không thể học suông được, mà phải có những mẫu hình để noi theo, hệ thống để tuân thủ và kiểm soát. Đặc biệt là hệ thống quản lý tư nhân dựa trên sở hữu tư nhân có cạnh tranh quốc tế đầy trách nhiệm và quyền lợi thì mới mong có được 1 thế hệ người chuẩn mực quốc tế.

Hiện tại, các khu công nghiệp, chế xuất, dự án lớn có yếu tố nước ngoài từ 1990 - nay cũng đã đào tạo ra hàng triệu lao động, cán bộ theo kịp phong cách và tiêu chuẩn quốc tế, thì đây là một sự may mắn lớn rồi.

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011

con người và Vũ Trụ

Vũ trụ bao la, con người nhỏ bé, mỗi tác động của vũ trụ đều ảnh hưởng lớn tới loài người và muôn loài trên trái đất nhỏ bé. Ngược lại những hoạt động của loài người chẳng có bất cứ ý nghĩa gì với vũ trụ trừ nhận thức được đôi chút về nó và khai thác kiệt quệ trái đất, nơi sinh ra và chăm bẵm loài người. Con người ta ai ai cũng giống nhau về hình thức con người, sản phẩm của vũ trụ, có khác là địa vị, tiền của, hay có đôi chút nhận thức hơn người khác về một số vấn đề, chứ kỳ thực đã làm sao tự biết được hết bản thân chứ nói gì sáng tạo ra được bản thân? Chính vì vậy nên hãy suy nghĩ, hành động thật thoải mái, bao dung, đừng quá tự ty, tự mãn. Hãy tận hưởng tất cả những gì mà tạo hóa ban cho trong cuộc đời vô cùng ngắn ngủi của mình, bởi vì bản thân mình chính là tinh hoa của vũ trụ. Trong sự cố gắng từng giờ phút cho cuộc sống mến yêu, cho sự cạnh tranh sinh tồn để vươn lên bằng bè bạn thì hãy đừng quên rằng họ - những người được coi là thành đạt, được coi là giàu sang cao quí cũng chỉ như mình, một con người sinh ra trong vũ trụ mênh mông và sẽ trở về với vũ trụ chẳng khác gì mình. Sự hơn thua, được mất trong cuộc đời, sự đấu tranh thắng bại cũng chẳng bằng cái nháy mắt của vũ trụ. Vì vậy, tận hưởng hạnh phúc mà vũ trụ đã ban tặng là cuộc sống và cùng nhận thức vũ trụ, hòa vào nó, vận hành cùng nó thì mới có thể gọi là đẳng cấp vũ trụ trong con người.

CÔNG NGHỆ XÂY DỰNG VÀ QUI TRÌNH CÔNG VIỆC

CÔNG NGHỆ XÂY DỰNG


1. Định nghĩa: Là những kỹ thuật mới, tiên tiến được áp dụng cho ngành xây dựng để tạo ra hiệu quả, mỹ quan và tiết kiệm chi phí, thời gian.


2.Áp dụng: Được áp dụng không triệt để (bỏ qua qui trình; bước công việc) mặc dù được áp dụng rất nhiều dự án, công trình trong nước.


3. Giải pháp: Sử dụng những công nghệ phù hợp và tuân thủ đúng qui trình.


QUI TRÌNH CÔNG VIỆC


1. Định nghĩa: Là những bước công việc bắt buộc phải thực hiện để tạo ra mọt sản phẩm.


2. Áp dụng: Thường bỏ qua nhiều bước quan trọng ở tất cả các khâu:


2.1. Thiết kế, Thẩm tra


2.2. Đấu thầu, Chấm thầu


2.3. Thi công, Quản lý


2.4. Vận hành, Bảo dưỡng


Dẫn tới công trình xấu, mau hỏng, tốn tiền sửa chữa, làm lại


3. Giải pháp: Thực hiện đầy đủ các bước trong qui trình xây dựng

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

ĐÂU LÀ ĐÍCH TỚI BỀN VỮNG?

Và rồi chúng ta sẽ đi tới đâu (hoặc đi về đâu) trong cuộc đời này?

Do hoàn cảnh lịch sử nên tất cả các lĩnh vực chúng ta đều không thể đi sâu và liên tục được, do vậy sự thua chị kém em của đất nước ta với thế giới là đương nhiên. Nhưng chẳng nhẽ chúng ta không có mặt nào hay, mặt nào vượt trội mà lại tồn tại mạnh mẽ được ngay cạnh anh láng giềng khổng lồ về mọi mặt cả mấy nghìn năm hay vượt qua được cả mấy cuộc chiến tranh khốc liệt với mấy anh đế quốc sài lang hàng đầu thế giới?


Tại sao phải nghĩ vậy, tại sao lại phải suy xét như vậy? Là vì chỉ có mỗi con người Việt chúng ta mới có thể tìm cho chính chúng ta con đường đi tốt nhất, yên tâm nhất, an toàn nhất và bền vững nhất dù trong bất cứ hoàn cảnh khó khăn nào. Về những tư duy này, tư tưởng này, có lẽ các cụ xưa đã trăn trở, suy tính nát óc, đã kinh qua biết bao thăng trầm của lịch sử và đúc kết lại rồi truyền cho con cháu qua các thế hệ để kế thừa, phát triển mà tồn tại trong thế giới này.


Đó là những tư tưởng gì thì "Thơ Thần", "Hịch tướng sĩ", " Bình Ngô Đại cáo", giọng đọc của Hồ Chủ Tịch qua " Tuyên ngôn độc lập" đã thể hiện rõ và rất rõ, mọi người đều biết. Chưa kể biết bao nhiêu kho tư tưởng khác của các bậc tiền bối, các bậc hiền nhân đời nay đúc kết. Nhưng đó thật là quá to lớn đối với rất nhiều người. Những tư tưởng đó chưa tách ra được thành những qui trình nhỏ, từng bước, từng bước để mọi người đều có thể dễ dàng thực hiện.


Tất cả đều phải theo qui luật của tự nhiên, không thể vội vàng, không thể sốt ruột, rồi lúa sẽ chín và mặt trời sẽ mọc như mọi hôm. Do vậy, kết quả từ tất cả các công việc bắt buộc phải hoàn hảo, kỹ lưỡng, tỉ mỉ, tiết kiệm đến từng chi tiết nhỏ nhất. Coi thường việc nhỏ, không chú ý tới từng chi tiết thì khi ghép nối tạo thành tổng thể thì làm sao có thể có một tổng thể hoàn hảo được, mà tổng thể đã không hoàn hảo thì sản phẩm đó một là lỗi hai là hỏng, trước sau cũng phải loại bỏ. Rồi thì lại mất thì giờ chế tạo, tốn tiền, tốn công, mất cơ hội. Đây là nguyên lý chung cho cả thế giới, xã hội, gia đình, con người, từng công việc hay cả dự án lớn. Hãy bình tĩnh, sáng suốt thực hiện hoàn hảo tới từng chi tiết nhỏ nhất trong tất cả mọi việc, đó là tự nhiên, thiên nhiên, là Đạo, là Thiền, là nghệ thuật.


Thứ Ba, 15 tháng 11, 2011

BẮT ĐẦU CUỘC SỐNG

Công việc quán xuyến thế là rất tốt rồi, làm rồi sẽ quen và đỡ mệt. Tuy nhiên có một cách giảm mệt mỏi nhức đầu là tự mường tượng ra toàn bộ công việc của mình, rồi viết ra giấy, sau đó lên kế hoạch cho nó và làm theo. Khi làm có thể sẽ không chuẩn với kế hoạch nhưng mình sẽ tự điều chỉnh dần, sao cho kế hoạch lần sau sát với thực tế hơn. Lớp tập thì lúc vắng lúc đông vì người này bận, người kia chán, nhưng đó là lẽ thường tình, miễn là họ thấy thích thế nào thì làm theo thế ấy, không nên bắt ép. Nhưng nếu chăm chỉ tu tập sẽ có một tính cách mạnh mẽ và kiên trì để vượt qua mọi trở ngại khó khăn của của sống khi gặp phải, mà con người càng phát triển thì khó khăn thách thức càng nhiều, càng lớn. Em cũng phải sắp xếp cho bản thân một lịch trình hàng ngày để vừa đảm bảo công việc, ngủ , ăn, tập, chơi bời,... thì mới có thể thưởng thức hết được mọi hương vị của cuộc sống. Làm được cố gắng tiết kiệm mà còn mua nhà, lấy vợ, giúp đỡ bố mẹ.

Thứ Hai, 14 tháng 11, 2011

NIỀM TIN

Binh pháp nói:

" Lương có thể đói,

Quân có thể chết,

Nhưng không được để mất niềm tin.

Vì mất niềm tin là mất hết."


Hôm qua, anh Hà cùng phòng đã gần 60 tuổi và có thời gian trai trẻ tu nghiệp ở nước ngoài về nói tại sao dân Việt bất cứ ai đều biết hết thói xấu của mình và hệ thống lãnh đạo mà không ai có thể sửa sai được trong suốt một thời gian dài? Lúc đó định giải thích từ cơ chế, con người, lịch sử, xã hội, v.v... và v.v... Nhưng điều đó lại được lý giải một cách nhanh chóng lúc sáng nay đi làm qua ngã tư phố Chu Văn An cắt Trần Phú, khi mà cảnh sát giao thông đang điều hành thay cho đèn tín hiệu xanh đỏ. Nhân dân tham gia giao thông phía Chu Văn An đã bỏ qua CSGT mà lấn 1/2 lòng đường vì tín hiệu xanh cho phép qua, nhưng CSGT vẫn đang điều hành luồng phía Trần Phú lưu thông mặc dù đèn đỏ. Lúc đó có 2 CSGT và luật, ngay cả ý thức của mỗi người thì đều phải tôn trọng con người, đặc biệt là CSGT điều hành, chứ không phải đèn tín hiệu GT vào thời điểm này. Một số người còn sốt ruột chửi nhỏ CSGT.


Qua sự việc này ta có thể rút ra một số vấn đề:


1. Nhân dân không còn tin ở con người.

2. Nhân dân không còn tin ở người điều hành giao thông - CSGT.

3. Nhân dân chỉ tin ở đèn xanh đèn đỏ, đó là những điều bên ngoài con người.

4. Và đó là mấu chốt chợt nhận ra rằng xã hội đã mất niềm tin ở con người.

5. Mất niềm tin là mất hết.


Suốt nhiều năm dân không có mốc chuẩn để noi theo nữa, họ và cả xã hội đi tìm mốc chuẩn. Lãnh đạo, Chính phủ cũng không biết mốc chuẩn là gì, tìm ở đâu, xây dựng như thế nào và quan trọng nhất là Lãnh đạo cũng không còn là mốc chuẩn nữa. Xã hội 80 triệu dân ví như nhiều đoàn tàu đi đến đích mà có quá nhiều ngọn đèn leo lét, phập phù ở mọi phía, chứ không có một ngọn hải đăng sáng chói, vĩ đại soi rọi con đường đi cho tất cả cùng tới đích. Mà phía trước còn nhiều đá ngầm, sóng dữ, nước xoáy, biết bao gian nan thử thách, mà không chèo, không bơi thì xuồng chìm, thuyền chìm, mà bơi mãi, bơi mãi hết năm này, qua năm khác mà vẫn chưa thấy bến bờ thì làm gì còn sức, làm giì còn tinh thần, nghị lực và chất liệu sống. Trông khuôn mặt ai cũng lo âu, vội vàng vì không biết ngày mai. So thời kháng chiến thì tinh thần mạnh mẽ, khí thế lộ ra mặt. Đúng là Việt nam sống bằng tinh thần, chứ vật chất không quyết định được tinh thần ở Việt nam.


Thế là từng con thuyền, từng gia đình buộc phải tự lo cho mình, từng người phải tự lo cho mình, xã hội bị phân chia ra từng mẩu rất vụn không thể tạo ra một xã hội mạnh mẽ.

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2011

THIỀN

Việc xuất hồn là bình thường đối với bất cứ người nào đã tập về tâm linh. Vì lúc đó có cơ thể mở để giao thoa giữa bản thể và tự nhiên (vũ trụ). Tuy nhiên, việc phải chứng minh để người này người khác biết là không cần thiết, vì nếu người khác không tu tập thì có nói mãi cũng không thể hiểu được. Giống như kể cho một người khác là bia hơi Hà nội ngon lắm mà không cho người đó uống thì làm sao họ có thể cảm nhận được. Trải nghiệm chính là sự kinh qua của bản thân và sẽ nghiệm thấy cái gì. Xuất hồn, vía cũng chỉ là một số kết quả biểu hiện rằng việc tu tập của anh/chị có kết quả, còn đích tới của nó thì còn dài dài, còn đổ mồ hôi, trí lực rất nhiều, chứ không hề đơn giản chút nào. Do vậy, hày chịu khó tu tập, trao đổi về kết quả và định hướng rồi tiếp tục chăm chỉ rèn luyện không ngừng để tiến hóa.

Trong khối tâm linh có vô cùng nhiều lớp, khả năng tới đâu thì sẽ tới được đó. Đỉnh cao là xuyên qua được tất cả các lớp để biết được tận cùng của vũ trụ. Điều này đòi hỏi tâm không động hay tâm không mới đủ năng lực xuyên được hết các lớp.
Hiện tượng xuất hồn nhìn thấy xác của bản thân mình là do khi tập luyện sóng tâm linh kết tụ xung quanh cơ thể rất cao, người xưa gọi là hào quang. Đặc trưng của sóng này như sóng điện từ nhưng đặc biệt hơn là nó có khả năng tư duy như con người nhưng ở tầm kết nối toàn vũ trụ (tư duy vũ trụ). Phật giáo gọi nó là Trí Huệ (con mắt thứ ba). Vì vậy, việc nhìn thấy xác khi thiền định, xuất hồn là bình thường, chứ chưa có gì đặc biệt cả.

Như trên đã nói, thực ra trong ngoài, trên dưới là 1 thể thống nhất, nhưng được phân chia ra thành nhiều lớp để tiện cho việc quản lý và tiến hóa mà thôi. Khi tập không nên để ý tới những thứ đó sẽ làm cản trở tâm, làm gánh nặng cho tâm, ngăn cản sóng tâm linh trao đổi qua lại. Bởi vì, khi động tâm, có nghĩa là quan sát kể cả trong mơ, lúc tập thì hệ thần kinh phải đồng thời làm cả hai việc là tiếp nhận sóng tâm linh vũ trụ và suy nghĩ của chính bản thân về bất cứ vấn đề gì. Lúc này trên 1 đường dây thần kinh phải chịu tải cả trong ngoài rất dễ cháy, đứt (xưa gọi là tẩu hỏa nhập ma). Vì vậy, khi tập nên giữ tâm tuyệt đối trống không, không để ý bất cứ thứ gì trông thấy, kể cả Phật, Thánh, Ma, Qủy, núi đồi, v.v... Để tâm yên tĩnh tiếp nhận tâm linh vũ trụ qua lại tất cả các tế bào trong cơ thể.

Bây giờ mình lại trở về bình thường với mọi thứ xung quanh, không còn quan tâm gì nữa rồi, thông cảm nhé

1. Mình cũng giống bạn về cảm giác sung sướng khi bay và tiếng rít gió nếu bay nhanh, mọi trạng thái của mình đều diễn ra ngay sau khi tập, lúc ngủ.

2. Mình cũng rất chủ động bay lên xuống, thậm chí còn thử là là mặt nước. Tuy nhiên, một lúc là hết năng lượng ko thể bay được. Có những lúc mê ngủ bị rơi từ đỉnh núi xuống nên hoảng hốt và sợ liền dùng thủ pháp bay lên lại giải thoát được và hết sợ.

3. Mình thì bay theo các chiều nếu muốn và nhanh chậm cũng theo ý chứ ko niệm gì.

4. Mình bay lên cao và xa quá ra khỏi trái đất thì hơi sợ và chỉ e ko về được bản thể nên lại phải quay về ngay chứ chưa dám đi xa. Lúc ra khỏi trái đất hay bay trong trái đất thì ko có ai bám theo. Cảm giác này cũng rất giống bạn.

5. Lúc đầu mình bay chạm vật gì thì có cảm giác hơi đau và bị cản lại phải vòng, sau thì xuyên qua nhưng cũng thấy hơi nhột nhột.

6. Mình cũng tiếp xúc như bình thường, nhưng ko thể nói chuyện được với họ. Lúc đầu thì mình cũng hơi lợi dụng họ vì tưởng họ không thấy mình. Nhưng sau họ biết, họ hoặc những người trong thế giới đó tóm mình lại, nên từ đó mình không làm gì cả và họ cũng chẳng làm gì mình.

7. Về trải nghiệm 7 mình luôn tự xử lý được bằng cách vận khí khi mình tập cách đây nhiều năm, còn hiện tại nếu "ma, quỉ" nhập thì mình để nguyên cho vào hoặc đi vào trạng thái thiền là họ tự bật ra. Có một em học sinh của mình cũng tập được 1 năm và bị "ma, quỉ" nhập thì mình gặp trực tiếp để họ chuyển sang mình vì mình có công phu lâu hơn. Về phía em học sinh đó mình cũng hướng dẫn cách vận khí hay thiền lúc bị nhập nên bây giờ em ấy tự xử lý họ được rồi.

Trường hợp dương khí "tiên, phật" nhập thì đây là trạng thái đạt được thường xuyên lúc tu tập và bất kỳ lúc nào chỉ bằng 1 ý nghĩ. Đây là lực lượng hỗ trợ mình trong rất nhiều trường hợp khó khăn của cuộc sống, cũng như tăng trưởng nhận thức của bản thân.

Chúng ta, những con người chịu khó tu tập, trước hết là mở rộng nhận thức bản thân, vũ trụ, sau đó là nắm được thiên cơ giúp đỡ sự tiến hóa của muôn loài. Cuộc sống đó mới thật có ý nghĩa biết bao



Chúc các bạn chịu khó tu tập.

Thứ Sáu, 11 tháng 11, 2011

HENRY FORD VÀ LENIN

Cả Henry Ford và Lenin đều là những nhà yêu nước vĩ đại, phấn đấu hết mình cho nhân dân và đất nước của mình, tuy nhiên ở hai ông có hai cái khác cơ bản. Henry Ford có tiền và công việc cho nhân dân của mình, có tư bản để đầu tư tập đoàn toàn cầu thu về hàng trăm tỉ USD cho Mỹ, còn Lenin thì chỉ tạo ra được việc làm mà không có tích lũy kiến thức, tư bản và sự cạnh tranh toàn cầu cho nước Liên Xô. Vì vậy, Lênin thiếu đi cốt lõi của sự phát triển, đó là tính thiếu hiệu quả của lao động sản xuất và các mối quan hệ cạnh tranh quốc tế.


Henry Ford đã có tư tưởng rất nhân văn cho người lao động (giai cấp công nhân) của ông về lương phải cao, phải đủ nuôi gia đình và đó là đạo đức của công ty, của người làm chủ ngay từ những năm 1903 - 1914, có nghĩa là trước Cách mạnh tháng 10/1917. Vậy thì, việc giải phóng giai cấp, mang lại hạnh phúc ấm no phải bắt đầu từ kết quả lao động của mọi tầng lớp trí thức, công nhân, nông dân và đặc biệt là những người chủ, chứ không chỉ trông vào một giai cấp công nhân. Phía Liên xô thì trông mong vào tập thể lãnh đạo mà tài sản lại thuộc về của chung thì làm sao tập thể đó đủ tâm huyết để bảo vệ và phát triển khối tài sản đó được. Tóm lại người ta làm phải có lợi cho người ta thì người ta mới có trách nhiệm và sự tồn tại phát triển phải qua cạnh tranh lành mạnh, bền vững với thế giới xung quanh mình.




Thế tại sao Trung quốc lại phát triển vũ bão khi chỉ tập trung vào Nhà nước?



1. Họ có đội ngũ tập thể lãnh đạo yêu nước, trách nhiệm, uyên bác, có hệ thống tư tưởng quân tử, anh hùng vững chắc và truyền thống lựa chọn nhân tài rất lâu đời.


2. Họ đầu tư, tích lũy theo chiến lược, hệ thống toàn cầu và được kiểm soát, quản lý bởi tập thể trên nên hiệu quả, tránh cạnh tranh không cần thiết và tích lũy tư bản rất nhanh.


3. Họ tập hợp được sức mạnh của cả dân tộc trong nước và Hoa kiều từ các quốc gia khác nên trí tuệ tập thể đó vượt lên được tất cả các cá nhân chủ tịch tập đoàn trên thế giới.


4. Họ có một thời gian dài 1949 - 1978 không có chiến tranh để phát triển khoa học kỹ thuật cơ bản.


5. Có một đội ngũ Hoa kiều giàu kinh nghiệm buôn bán, yêu nước.


6. Họ có nền triết học, hệ tư tưởng lâu đời, vững chắc và xuyên suốt về vũ trụ và nhân sinh.


Thế Việt nam ta thì sao?


Từ khi thế giới phát hiện ra khả năng của Trung Hoa và tư tưởng đại bá của họ thì họ đã tập trung và đầu tư rất nhiều vào Việt nam trên mọi lĩnh vực theo từng bước chắc chắn và hiệu quả để cân bằng TRUNG HOA với thế giới. Các nước xung quanh Trung hoa thì chỉ có Việt nam cho tới thời điểm hiện tại là vừa học được Hoa mà hòa được Hoa tới cả mấy nghìn năm, còn các dân tộc khác hoặc bị áp đảo tuân theo, hoặc phải bật ra xa khoảng cách với Trung hoa. Vì vậy, sự tương trợ về mọi mặt của cả thế giới với Việt nam kể cả Trung hoa sẽ làm cho Việt nam sẽ phát triển công nghệ, chất lượng cao hơn Hoa, tuy nhiên kinh tế có thể kém hơn.


QUAN ĐIỂM CỦA NHÂN DÂN VÀ LÃNH ĐẠO VIỆT VỀ CÁI TỐT, TO ĐẸP

Chiều tối qua đi hái cải dại cho con ở ven sông Hồng mà choáng ngợp trước trăng và dàn đèn cẩu tháp của các nhà thầu Nhật xây dựng cầu Nhật tân. Về nhà cứ bị ám ảnh mãi cái khí thế hừng hực của một công trường lớn hàng đầu đất nước, với hàng trăm triệu đô la Mỹ đầu tư xây dựng mà không được xã hội, nhân dân thành phố Hà nội & cả nước quan tâm. Ôi, đã trải qua bao dự án ODA như Nhiệt điện Phả Lại II, Phát triển hạ tầng đô thị Hà nội mà thấy buồn day dứt. Con người, kỹ thuật, quản lý của Việt nam sau khi học tập, lao động từ thế giới văn minh không thể hội tụ được, tản mát hết, luôn luôn phải bắt đầu lại từ đầu. Thử hỏi thế thì làm gì có tích lũy, có phát triển bền vững được. Xã hội Việt nam tất cả bây giờ là bất động sản, ô tô, địa vị, đó là những cái mẽ ngoài tơ tướp, còn cốt lõi bên trong thì chẳng có gì, dẹo dọ, èo uột. Nguy hiểm nhất đó lại là mẫu hình của toàn xã hội từ cao tới thấp. Tối định rủ cả nhà ra xem cầu Nhật Tân thi công mà mệt quá, mở internet tra cứu về nó thì chỉ thấy lèo tèo vài bức ảnh nhỏ về giải phóng mặt bằng dân xôn xao giá, mấy ông lãnh đạo Đất nước, Thành phố, Bộ chẳng mũ giầy bảo hộ và một số cán bộ ngó nghiêng chụp ảnh ăn theo, thật là mờ nhạt, tang thương.
Nhớ đường vành đai III sạch sẽ, gọn ghẽ, chất lượng mà thấy buồn cho các nhà thầu Việt mãi từ cầu THĂNG LONG tới nay chẳng lảm chủ được gì, chẳng tiến bộ là bao và cũng buồn cho mình không được tham gia những dự án lớn của Thành phố, Đất nước.

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2011

NHÌN NHẬN VÀ XỬ LÝ TÌNH HUỐNG

Tôi nghĩ sau hai vụ tai nạn nghiêm trọng về điện giật ở Thanh hóa và vụ nổ ga ở Hà nội chúng ta phải rút ra được một số vấn đề:
1. Phải tự xử lý tại chỗ được ngay các tình huống khẩn cấp bằng cư dân sống xung quanh đó. Có nghĩa là cư dân quanh đó sẽ có người đứng đầu cùng bà con xung quanh chủ động xử lý trước khi các đội cứu chưa chuyên nghiệp tới.
2. Phải quay phim lại hiện trường, phân tích đánh giá các trường hợp tai nạn xảy ra và cách ngăn chặn phòng ngừa để bà con, nhân dân toàn quốc biêt cách xử trí nếu chẳng may gặp phải.
Ví dụ: Nếu thấy mùi ga phải mở tất cảc các cửa để không khí lùa vào làm loãng chất cháy chưa không phải lấy lửa để thử. Hay vụ điện giật ở Thanh hóa thì không dùng cột thép làm cột điện mà phải bọc bê tông, hoặc dùng cột bê tông. Nếu cột thép thì phải dùng bút thử điện để thử trước. Nếu có người bị giật thì dùng que, gậy khô đẩy ra. Tất cả những vấn đề này ta đều có chuyên gia, hiểu biết và truyền thông dể quảng bá.

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

95% NGƯỜI VIỆT ĐỀU CÓ TƯ TƯỞNG NHƯ BT THĂNG VÀ TIẾN SĨ BÁ

Tôi nghĩ 95% người Việt đều có tư tưởng như Bộ Trưởng Thăng và Tiến sĩ Bá. Bởi vì họ chưa có điều kiện để nói ra tấm lòng mình, chứ họ đều rất yêu nước và muốn đất nước nhanh chóng "sánh vai các cường quốc 5 châu" về văn hoá, kinh tế, khoa học kỹ thuật. Còn về độ ăn chơi thì sau cũng không sao cả. Vì dân ta rất độ lượng và bất khuất.

Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

Cốt lõi cho sự phát triển đất nước trong giai đoạn hiện nay

Cứ xem, cứ đọc các tin về các công ty của Việt nam phải học tập Mã Lai, Sing mà thấy buồn, bực. Tại sao 80 triệu dân Việt lại không bằng 20 triệu dân Mã, 5 triệu dân Sing? Tại sao ta lại bị họ coi thường, sỉ nhục mãi thế?




Tuy nhiên, nhìn lại dân mình thấy có một số điều cơ bản cần điều chỉnh:




1. Việc nhỏ, lớn đều phải làm tỉ mỉ, cẩn thận, tới nơi tới chốn. Phải thấy được rằng sự hoàn thiện trong từng chi tiết là cốt lõi của sự phát triển và bền vững.




2. Dân Việt rất chăm chỉ lao động từ nông dân tới trí thức, nhưng không được người có trình độ, đạo đức, trí tuệ uyên thâm dẫn dắt, giúp đỡ nên họ không biết đi về đâu, đúng sai là thế nào nên lúc nào họ cũng mờ mờ, tỏ tỏ, lạc lối, u mê.




3. Trí thức, công, nông đều là người lao động, không được phân biệt, đối xử, mà ai ai cũng phải chịu khó làm việc để tạo ra sản phẩm cạnh tranh.




4. Sự chia rẽ các tầng lớp ở ta rất mạnh: Lãnh đạo rất coi thường cấp dưới, trí thức được đề cao mà thực sự họ rất không hiệu quả trong xã hội. Lao động và sản phẩm lao động ở ta không được coi trọng, vinh danh.




5. Ta thiếu sự xây dựng chuẩn mực và hệ tư tưởng đích thực của Việt nam trong giai đoạn này. Do vậy phải tạo ra được những anh hùng xây dựng và bảo vệ đất nước:




" Gươm, đàn nửa gánh, non sông một chèo"




Tất cả các thời đại vẻ vang của Việt nam đều phải dựa vào những người anh hùng dân tộc hết. Tất nhiên nhân dân noi theo họ mà sống hết mình, làm hết mình./.




Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

Đồng khí tương cầu

Năm ngoái cháu Tiến và mình ốm nặng, hai chú cháu đều phải nằm Hồng Ngọc cả tháng trời, mà hai chú cháu có lười tập tành bao giờ đâu. Năm nay cháu bị mổ ruột thừa còn chú thì vướng bận với GPMB quận Hà đông và mua bán nhà cho họ cũng mệt mỏi cả tuần qua. Nghĩ cho cũng Thiền có những thử thách rất ghê gớm đòi hỏi con người phải vượt qua. Tuần trước nếu không ốp nhau thì chắc vấn đề cũng còn phức tạp nữa, chẳng bên nào chịu bên nào, thiệt thòi nhất là mình:


1. Không có tiền.


2. Mất việc.


3. Mất niềm tin


4. Mệt mỏi.





Cẩn thận, hết sức cẩn thận, tỉnh táo, luôn luôn bình tĩnh tỉnh táo trong các tình huống khó khăn phức tạp nhất và suy nghĩ chín chắn, thấu đáo thì chắc chắn sẽ vượt qua.



Lại thấy rõ ràng một lần nữa là trong lúc khó khăn thì tất cả mọi người đều quay đi, không một ai giúp đỡ, tránh né, mặc dù chỉ là những câu hỏi chứ chưa có nhờ vả một mảy may gì. Tệ thật, quá tệ. Bản thân mà không vững vàng thì thật nguy hiểm. Do vậy trông cậy vào bản thân luôn luôn là sự trông cậy lớn nhất và cần thiết nhất trong bất cứ tình huống nào.

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

PHÁ BỎ MỘT SỐ CẦU VƯỢT

1. Về vấn đề thiết kế:

- Trên thế giới có rất nhiều các nút giao nhiều tầng như Thái Lan, Trung quốc để giải tỏa ách tắc giao thông, các tầng chồng chéo lên nhau 3 – 5 tầng.

- Nút Ngã Tư Sở chỉ có 1 tầng nên việc tổ chức thêm một tầng nữa lên trên hoặc xuống dưới đất là bình thường vì mặt bằng Nút hiện trạng là gần 10 ha với mỗi chiều 500m ( Tây Sơn – Nguyễn Trãi và Trường Chinh – Láng Thượng) và cao độ mặt đỉnh cầu vượt là 7m, tháp cáp dây văng là 17m.

- Để giải quyết khi xây dựng tuyến đường trên cao mới tới đầu đường Trường Chinh thì tạo dốc lên để khi qua đỉnh cầu vượt thì cao độ mặt dưới của đường trên cao sẽ là 18m nằm cách đỉnh tháp 1m tạo an toàn và đổ dốc về đầu đường Láng Thượng. Khoảng cách từ đầu đường Trường Chinh tới đầu đường Láng Thượng là gần 500m. Vì vậy kinh phí chỉ gia tăng thêm do số trụ cầu phải đổ cao thêm trong khoảng 500 m ( khoảng 16 trụ, mố) và phần cầu phải vồng cao 20m qua cầu vượt cũ phía dưới. Có nghĩa là kinh phí này sẽ bằng 1,5 lần làm tuyến đường trên cao đi qua cầu vượt cũ và vẫn giữ được cầu vượt cũ giải quyết giao thông đi lại tuyến Tây Sơn – Nguyễn Trãi.

- Nếu phá cầu vượt Sở cũ thì toàn bộ ách tắc giao thông trục Hà Đông – Hà nội qua Ngã Tư Sở theo đường Nguyễn Trãi – Tây Sơn sẽ trở lại ách tắc như xưa, vì trước khi cải tạo Nút Sở lưu lượng qua lại là 800 nghìn lượt phương tiện ngày đêm và thời gian ách tắc kéo dài hàng chục năm cho tới khi 19/5/2006 cầu vượt lưu thông.

- Khi phá cầu Sở cũ mà xây đường trên cao tuyến vành đai 2 theo trục Trường Chinh – Láng thì chỉ giải quyết được tuyến này mà lại để tuyến trục Hà Đông – Hà nội qua Ngã Tư Sở theo đường Nguyễn Trãi – Tây Sơn tắc như xưa và khi đó lại phải xây cầu vượt mới lại cho cầu vượt cũ vừa xây để giải quyết ách tắc. Thật là “đánh bùn sang ao”.

2. Về vấn đề qui hoạch:

- Chắc chắn trong tương lai sẽ có tàu điện ngầm chạy các tuyến phía bên dưới của tuyến vành đai 2 và dưới tuyến này có cọc nhồi sâu 40 – 50 m để chịu tải do cầu, trụ mố truyền xuống thì đã được xem xét hay chưa, hay sau này lại bảo sẽ phải bỏ tuyến đường trên cao để làm tuyến tàu điện ngầm bên dưới do không nghiên cứu kỹ, manh mún khi thiết kế, qui hoạch.

- Khi nghiên cứu cải tạo xây dựng các Nút giao thông của Thủ đô, Hà nội và Chính phủ đã đặt hàng những công ty thiết kế hàng đầu của Việt nam như Tedi ( Tổng công ty thiết kế Bộ giao thông) và JBSI (Viện cầu và Kết cầu Nhật bản) cùng LuisBerger ( Công ty tư vấn thiết kế nổi tiếng của Mỹ) để khảo sát, thiết kế, giám sát xây dựng từ đầu những năm 1998 tới tận 2007 mới xây dựng hoàn thành. Các công ty trên đều có kinh nghiêm như thiết kế cầu Bãi Cháy, các cầu đường, Nút giao lớn trên thế giới mà lại tồi tệ để sau 5 năm xây dựng bị phá bỏ hay sao.

- Trong quá trình thiết kế cơ sở, kỹ thuật cũng đều được Cục Giám định - Bộ Giao thông thẩm tra, thẩm định kỹ lưỡng và các Bộ, Sở Ngành của Trung ương, Thành phố có ý kiến tham gia bằng văn bản.

3. Về vấn đề trách nhiệm:

- Tại sao những sản phẩm của ta, do ta làm thì chê bai đủ thứ, khinh thường, chửi bới trong khi đó là mồ hôi, nước mắt, sức lao động của bao người lao động Việt và tiền vay ODA của nhân dân Nhật Bản.

- Tại sao những sản phẩm của nước ngoài thì cái gì cũng cho là hay mà không suy xét cho kỹ càng.

- Trước nhân dân và phương tiện thông tin đại chúng như hiện nay phải tính toán cân nhắc kỹ lưỡng, thiệt hơn, lâu dài và nhờ những chuyên gia đạo đức, cao cấp có ý kiến thì hãy phát ngôn tránh gây hoang mang, mất niềm tin với nhân dân.

Thứ Tư, 13 tháng 4, 2011

Bình thường là Đạo

Bình thường là đạo Tuần trước bị ốm sốt và lại áp dụng ngay bài thò chân tay ra khỏi chăn mặc dù rất lạnh bên trong nhưng khi bỏ tay chân ra người ấm ngay, nhiệt độ giảm từ 38,5oC lúc đêm xuống còn 35 oC (sau đó phải ngủ hoặc thiền để nhiệt độ tăng lên 36,5oC cho yên tâm)lúc sáng và nghỉ 1 ngày cho đỡ hoang mang hôm sau đi làm ngay (Chú Ấn bác sĩ Đông y nói là cơ thể thoát nhiệt giảm sốt). Đi làm được 2 ngày thì mắt đỏ như đau mắt đỏ, tiện khám viện mắt Hà đông lại nhầm thuốc nên vẫn không khỏi và ra Viện mắt TW khám lại mới biết người bán thuốc Hà đông bán nhầm. Ngoài ra hai bên gáy gần vị trí huyệt Phong trì đau nhức rất nặng chỉ khi thiền mới hết hoặc đỡ. Uống và tra cùng với thỉnh thoảng trông Bố mổ thoát vị bẹn nên mệt mỏi và bị dị ứng phải cắt thuốc Bắc chú Ấn. Uống thì tay, cổ người đỡ nhưng mắt và mặt, tai lại cứ đỏ thỉnh thoảng. Sau khi theo dõi thấy khi đỏ mắt, mặt và cả tai thì tai rất ngứa. Ngẫm lại thì thấy hôm đỏ tai mặt là hôm chủ nhật sáng lúc đọc thư VIDC và bực mình vì GD, Lock cố tình bảo vệ tư vấn nên bực va “đỏ mặt, tía tai”. Tối nay lúc ngồi không ngậm nước muối cũng suy nghĩ và lại bị tương tự, rồi để ý các trường hợp gần đây đều diễn ra như vậy. Vì vậy có thể kết luận cơ thể đang mệt mỏi (dị ứng, nhiệt, viêm họng – đêm qua bị ị ra quần áo do ăn đồ Tây nướng không hợp do thầy Cử mời chuẩn bị làm nhà phải tắm nước lạnh nên càng viêm họng tợn), khả năng tập trung và suy nghĩ rất nhanh, rất dứt điểm nên máu dồn lên não nhiều và không kịp chuyển về các vùng khác gây dồn ứ cục bộ gây ra hiện tượng trên. Vì vậy, phải luôn chủ động trong mọi hành động và suy nghĩ, tránh bị suy nghĩ quá quá về bất cứ vấn đề gì. Thực sự tất cả sự vật, hiện tượng đều chỉ là bình thường, do bản thân suy nghĩ quá nên thì nó trở nên phức tạp, rắc rối và mệt mỏi phải suy nghĩ.


1. Giảm sốt thò chân tay ra khỏi chăn là rất hiệu quả.


2. Trong tất cả các tình huống phải luôn chủ động và coi nó là bình thường.

Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

TINH THẦN VIỆT

Tinh thần Việt

“Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã/ Sơn Hà thiên cổ điện kim âu” Đất nước hai phen chồn ngựa đá/Non song ngàn thủa vững âu vàng. (Vua Trần Nhân Tông)

1. Ta với Nhật có cùng văn hóa Nho giáo, Thiền tông từ xa xưa tới 1868 đời vua Minh Trị, Minh Mạng.

2. Lịch sử và vị trí địa lý đã đẩy Nhật đi quá quá xa với người Lãnh đạo toàn tâm, toàn ý vì dân, vì nước.

3. Lịch sử 1000 năm mất nước của ta cũng vực được do có những nhà Lãnh đạo kiệt xuất quên mình vì xã tắc, dân tộc.

4. Hai cuộc chiến tranh thần thánh của dân tộc là sự tiếp diễn của lịch sử dựng nước và giữ nước của cha ông. Đất nước trải qua mấy chục năm chiến tranh mất mát người, của, thời gian, cơ hội để chống lại hai kẻ thù mạnh nhất của loài người là Pháp, Mỹ. Nay xây dựng lại thật vất vả và gian khổ chẳng kém gì chiến tranh, nhưng tinh thần bất khuất, sáng tạo thực sự vĩ đại của dân tộc đã được kiểm chứng khi có người đứng đầu xứng tầm quốc tế, quên mình vì dân tộc, đất nước.

5. Tóm lại cả Nhật và Việt chỉ đều phát triển vượt bậc và tột bậc khi có những nhà Lãnh đạo kiệt xuất hết mình vì nhân dân, đất nước.

6. Vì vậy, không lo Nhật vượt quá xa mình mà tự ti, trái lại đó là thử thách mà mình phải tự cố vượt qua cùng bao kinh nghiệm đã thử thách dân tộc Việt trong lịch sử hình thành và phát triển. Chỉ có những nhà Lãnh đạo kiệt xuất, hết mình vì dân, đất nước mới có thể thổi vào tâm hồn dân Việt sức sống mãnh liệt để tạo ra một sức mạnh thống nhất, thường hằng của cả dân tộc để bắt kịp thế giới.