Giáo dục văn hóa và câu chuyện Thạch Sanh
Văn hóa của ta giờ cởi mở hơn vì mở cửa nhiều với quốc tế, tuy nhiên truyền thống tốt đẹp chào hỏi bị mai một nhiều. Tình cảm giữa con người với con người giảm sút, vô trách nhiệm với nhau và cả vô cảm nữa. Tất cả đều coi trọng tiền bạc, địa vị, phú quí mà không biết đấy chỉ là phương tiện để hạnh phúc hơn thôi.
Ví dụ điển hình là hệ lụy của tệ vô cảm ảnh hưởng tới tất cả các mặt của đời sống xã hội hiện tại. Tại dự án BT đường Lê Văn Lương và khu chung cư ngay sát cạnh của Nam Cường là đường tạm phục vụ thi công cực kỳ bẩn thỉu, lầy lội, bừa bãi, cẩu thả. Tất cả những người lao động đều chịu thiệt thòi do sự vô trách nhiệm chung đó gây nên. Thế mà vẫn tổ chức khánh thanh hoành tráng, tốn kém. Không một nhà lãnh đạo, kỹ thuật nào quan tâm, chăm sóc tới đời sống, môi trường làm việc của người lao động hàng giờ, ngày mà chỉ chú tâm xem có bao nhiêu tiền và bao giờ thì có?
Hôm qua kiểm tra bài của con trai mới thấy nay đọc lại truyện xưa mà thấm hơn, hay hơn và thấy cha ông ta thật diệu kỳ, thâm thúy, tình cảm. Một câu chuyện Thạch Sanh mà dồn nén vào bao điều vô giá cho con cháu. Thấy rằng dù nghèo khó tới mấy nếu chịu khó và có người chỉ bảo thì đều có thể trở thành người tài tâm hữu ích cho mình, mọi người xung quanh và cả xã hội. Sao lại hay thế, tình cảm thế, tình nghĩa vậy. Binh pháp nói “đánh trăm trận trăm thắng” mà cao nhất là không đánh mà thắng thì là ta đây “mưu phạt tâm công”. Lại có cả về tâm linh nhân quả khi giết mãng xà, đại bàng thì linh hồn của nó tới làm hại và phải chịu quả xấu với nó. Cuối cùng phải nhờ may mắn do phúc phận của mình đã từng xây dựng là cứu công chúa và con vua Thủy Tề, lại không ham phú quí mà chỉ xin cây đàn đánh cho vui mình, vui người. Cũng nói lên muốn trở thành người đứng đầu của một nước thì phải trải qua muôn ngàn thử thách khốc liệt để trải nghiệm, học hỏi. Chẳng những không đánh mà thắng, khi về lại tiếp đãi ăn uống no nê, thoải mái. Thật trên cả tuyệt vời. Đúng là có cơ duyên mới được truyền thụ hết võ nghệ và các môn thần thông biến hóa. Phải có đủ tài, đức thì mới có thể vượt lên mọi khó khăn, vất vả của cuộc đời./.
Văn hóa của ta giờ cởi mở hơn vì mở cửa nhiều với quốc tế, tuy nhiên truyền thống tốt đẹp chào hỏi bị mai một nhiều. Tình cảm giữa con người với con người giảm sút, vô trách nhiệm với nhau và cả vô cảm nữa. Tất cả đều coi trọng tiền bạc, địa vị, phú quí mà không biết đấy chỉ là phương tiện để hạnh phúc hơn thôi.
Ví dụ điển hình là hệ lụy của tệ vô cảm ảnh hưởng tới tất cả các mặt của đời sống xã hội hiện tại. Tại dự án BT đường Lê Văn Lương và khu chung cư ngay sát cạnh của Nam Cường là đường tạm phục vụ thi công cực kỳ bẩn thỉu, lầy lội, bừa bãi, cẩu thả. Tất cả những người lao động đều chịu thiệt thòi do sự vô trách nhiệm chung đó gây nên. Thế mà vẫn tổ chức khánh thanh hoành tráng, tốn kém. Không một nhà lãnh đạo, kỹ thuật nào quan tâm, chăm sóc tới đời sống, môi trường làm việc của người lao động hàng giờ, ngày mà chỉ chú tâm xem có bao nhiêu tiền và bao giờ thì có?
Hôm qua kiểm tra bài của con trai mới thấy nay đọc lại truyện xưa mà thấm hơn, hay hơn và thấy cha ông ta thật diệu kỳ, thâm thúy, tình cảm. Một câu chuyện Thạch Sanh mà dồn nén vào bao điều vô giá cho con cháu. Thấy rằng dù nghèo khó tới mấy nếu chịu khó và có người chỉ bảo thì đều có thể trở thành người tài tâm hữu ích cho mình, mọi người xung quanh và cả xã hội. Sao lại hay thế, tình cảm thế, tình nghĩa vậy. Binh pháp nói “đánh trăm trận trăm thắng” mà cao nhất là không đánh mà thắng thì là ta đây “mưu phạt tâm công”. Lại có cả về tâm linh nhân quả khi giết mãng xà, đại bàng thì linh hồn của nó tới làm hại và phải chịu quả xấu với nó. Cuối cùng phải nhờ may mắn do phúc phận của mình đã từng xây dựng là cứu công chúa và con vua Thủy Tề, lại không ham phú quí mà chỉ xin cây đàn đánh cho vui mình, vui người. Cũng nói lên muốn trở thành người đứng đầu của một nước thì phải trải qua muôn ngàn thử thách khốc liệt để trải nghiệm, học hỏi. Chẳng những không đánh mà thắng, khi về lại tiếp đãi ăn uống no nê, thoải mái. Thật trên cả tuyệt vời. Đúng là có cơ duyên mới được truyền thụ hết võ nghệ và các môn thần thông biến hóa. Phải có đủ tài, đức thì mới có thể vượt lên mọi khó khăn, vất vả của cuộc đời./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét