Thứ Tư, 29 tháng 9, 2010

VET THUONG CHIEN TRANH BAO GIO LIEN MIENG

VĂN HÓA TÂM LINH 27/7/2009
Hôm nay là ngày thương binh liệt sĩ của miền Bắc Việt Nam, Đảng và nhà nước tổ chức vô cùng long trọng, rầm rộ tại Quảng Trị, nơi diễn ra trận đánh ác liệt 81 ngày đêm “đỏ lửa” tại Thành cổ.
Mỹ có bức tường đen tưởng niệm 58.000 binh sĩ chết trận tại Việt nam và mọi người được đàng hoàng thăm viếng.
Miền Nam Việt Nam là máu thịt của Việt Nam và cũng có hàng triệu người cả quân (ngụy), dân chết trận. Thật đau thương, thật bi tráng! Vậy ai tưởng niệm họ? Tại sao lại không được nhân dân, nhà nước coi đó là đồng bào lầm đường, bị cưỡng ép buộc phải cầm súng và ngã xuống. Đồng bào trong đó cũng có người hi sinh khi giữ Hoàng Sa. Rồi tấm gương hòa thượng Thích Quảng Đức, các hòa thượng khác, các nữ sinh chặt đứt tay vì Đạo vì nước cũng đều là con dân nước Việt cả thì tại sao lại chia rẽ?
Đảng, Nhà nước là của dân Việt mà lại phân biệt như vậy, người theo Cách mạng, Cộng sản thì ưu ái, người bị ép theo Mỹ thì bị coi là giặc, mà lại cũng cùng giống nòi, họ hàng. Nếu nhìn sâu xa thì chỉ tại mấy người đứng đầu quốc gia không đủ tài cán để đưa quần chúng, dân tộc tới đài vinh quang sánh vai các cường quốc thôi.
Vấn đề này sẽ được giải quyết thế nào cho hiệu quả và tốt đẹp cho nhân dân đã từng bị chiến tranh đi qua. Rất nhiều nhà có con cái, người thân của họ chết trong chiến trận, mà 1 phía thì được ngợi ca, 1 phía lại đau lòng ngậm ngùi vì bị coi là giặc. Mà lũ giặc thực sự là bọn đế quốc Mỹ thì lại cũng được vinh danh ở nước nó mà Nhà nước ta không phản đối kịch liệt bắt chúng hủy bỏ bức tường đen ghi danh bọn xâm lược.
Vậy thì vết thương chiến tranh bao giờ mới được chữa lành?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét